"Chuyện này cũng đáng để lưu tâm lắm chứ. Nghĩ thì chắc có kẻ đang phản bội. Tính theo nhiều mặt thì kẻ đó chắc chắn phải có chức vị khá cao." Tiêu Lĩnh phe phẩy thiết phiến nói.
"Không lẽ là lão già Minh Vương đó?" Yến Thư Hàn khẽ cười: "Nhưng chẳng phải lão còn phải lo cho tính mạng của cả nhà lão à?"
"Trật tự!" Hoàng Cẩn hắng giọng: "Nãy giờ chúng ta quên mất cái gì rồi nhỉ?"
Dứt lời, mọi ánh mắt đều đổ dồn về hình bóng nam nhân phía sau tấm rèm lớn.
_ _ _ _ _
Bàn Lâm sơn mạch, hang động.
Y nằm mông lung suy nghĩ về tương lai sắp đến. Chuyện trong tương lai dù thế nào thì cũng không thể tránh khỏi. Nếu như y tìm cách làm mấy đứa nhóc này không tách ra sau khi y bế quan thì đến lúc đó cũng không cần lo nữa. Nhưng mà tại sao khi y tiếp nhận truyền thừa lại bị phản phệ? Hay là do y không có chút huyết thống nào với Long tộc chăng?
Tống Mao Bàng thấy y nằm trằn trọc như vậy có chút lo lắng: "Hiền Thanh Đế Quân của ta à, huynh đang lo lắng chuyện gì thế? Đừng nói là huynh đang suy nghĩ gì đó về tương lai sao?"
"Ừm, ta đang suy nghĩ nếu ta tiếp nhận truyền thừa không được thì phải làm sao. Dù sao thì ta cũng đang chạy đua với thời gian đấy." Ba Ngải Tư gật đầu: "Thời gian giờ không còn nhiều, nếu không may Triệu Đức Hành phát hiện ra sự hiện diện của chúng ta thì đến lúc chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895722/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.