Chương trước
Chương sau
Nó không chịu thua liền thi triển Hỏa căn tạo ra một Hỏa cầu lớn phóng thẳng về phía Xà Vương nhưng hắn chỉ đưa tay ra liền chặn được rồi phóng ngược lại về phía nó. Nhìn thấy đòn của mình bị phóng ngược lại khiến nó vô cùng tức giận liền kết ấn, tạo ra một trận pháp bao quanh, hút hết sinh khí của những đệ tử xung quanh chỗ nó đứng.

"Mau, di tản hết tất cả đệ tử ngay! Nếu không thì tất cả sẽ biến thành vật hiến tế cho nó hết!" Hoằng Diễn nhanh nhẹn phản ứng, hô lớn.

Xung quanh, các đệ tử hoảng loạn bỏ chạy. Ngay sau đó có thêm vài con quái vật như thế xuất hiện. Phỏng chừng xem ra môn chủ và các trưởng lão đều dùng Nguyền Thương Đan, đúng thật là bọn họ không dám bỏ cả cơ nghiệp trăm năm của Bách Yến Môn. Nạp Lan Diễm Y liếc mắt nhìn quanh thì phát hiện Bành Ngụy... Chết rồi!

Bành Ngụy đó không biết vì cái lý do gì mà lại chết nhưng nhìn vết cắn lớn khắp cơ thể hắn thì nàng cũng đoán ra vài chuyện. Lúc đó Nạp Lan Vấn và Vệ Bắc Hàn chạy đến bảo nàng hãy rời khỏi đây, nơi này không an toàn nữa.

"Thánh nữ đại nhân, mau đi, chúng ta không đủ sức để liều mạng tại đây! Chiêu hồi nãy người dùng ít nhiều cũng đã lấy đi mấy phần linh lực rồi! Giờ mọi chuyện tại đây cứ để cho những người có đủ sức làm!" Vệ Thanh thấy nàng không chịu đi liền lên tiếng khuyên ngăn.

Nàng do dự một hồi rồi cũng cùng cả hai rời đi. Nàng thầm cầu mong là sẽ không có chuyện gì xảy ra với biểu thúc. Nếu như mất đi một trụ cột thì nàng cũng không thể chống đỡ Tụ Hiền Thi Văn Các được.

Đợi những người khác đi khỏi, Xà Vương dùng xà nhãn quan sát tình hình liền nhanh chóng nhận ra những con quái vật này thôn phệ cả linh hồn lẫn thể xác. Hiện tại có sáu con, với thực lực của hắn bây giờ chỉ có thể giải quyết ba con, ba con còn lại thì phải để cho hai người kia.

Một trận pháp lớn do Xà Vương dựng lên xung quanh môn chủ và hai trưởng lão mạnh nhất Bách Yến Môn. Bên trong trận pháp, từng đòn huyết diễm phóng đến không ngừng làm tiêu hao một lượng lớn sức mạnh của đám quái vật này. Chúng điên cuồng giãy giụa nhưng đều không thể thoát ra. Phía sau là hai tướng lĩnh Phùng Hiền và Tương Vân bổ trợ thêm linh lực cho hắn. Thi triển trận pháp này chính là tiêu hao một phần ba linh lực của hắn rồi.

Phùng Hiền cảm thấy tình hình này không ổn liền nói: "Đại vương, giờ cứ để cho ta và A Vân xông vào trận pháp, dùng chính thực lực của bọn ta để giết hai con. Con còn lại sẽ do ngài giải quyết."

Xà Vương nghe vậy, tức giận quát: "Làm càn! Các ngươi có biết bọn chúng mạnh thế nào không?! Một chiêu cũng có thể đả thương các ngươi! Huống hồ một tên trong đó có tu vi gần đạt Chân Nguyên cảnh đấy!"



"Nhưng đây là cách duy nhất! Nếu cứ chống đỡ thế này thì cũng không tốt cho bệ hạ được!" Tương Vân phản bác.

Đang lúc cãi nhau thì Chu Niệm liền phóng thích đến một đòn Kim căn xông vào bên trong trận pháp xuyên qua yết hầu một con. Xà Vương và hai tướng lĩnh chứng kiến cảnh trước mặt không khỏi kinh hãi trước sức mạnh của hắn.

Sau lưng Chu Niệm chính là tàn ảnh của Phát Tỳ Vận Mã Lan Kim Thần, kim quang phát sáng như Bồ Tát hiện thế, sáu tay để lộ biểu tượng hòa bình, đeo chuông ở hai chân và có một biểu tượng đại diện cho Kim căn lơ lửng ở phía sau.

Đòn này phóng đến chính là gần như muốn đoạt mạng ngay lập tức nhưng Chu Niệm cũng không vội vã. Ngày hôm nay bất luận ra sao thì cũng phải diệt Bách Yến Môn thật nhanh, nếu để lâu dài thì càng không tốt cho bọn họ.

Bên phía Nạp Lan Vấn và Vệ Bắc Hàn nhờ sự giúp đỡ của huynh đệ Mục gia may mắn lắm mới chế trụ được hai tên. Chung quy thì thế nào vẫn là không thể coi thường uy lực của Nguyền Thương Đan, trụ được hai tên. Chung quy thì thế nào vẫn là không thể coi thường uy lực của Nguyền Thương Đan nên bọn họ không dám làm bừa bãi. Tu vi của huynh đệ Mục gia vẫn là không đủ, Tụ Khí cảnh đỉnh phong với sự giúp đỡ của tàn hồn Nguyên Thủy Tiên Trụ vẫn không thấm vào đâu cho được.

Mục Lân hô lớn: "Ca, chúng ta liều một phen! Nếu có thể dung hợp Hỏa và Thủy căn thì uy lực rất lớn, sẽ giết được một con! Chúng ta không thể cứ ở trong cái tình thế giằng co mãi được!"

"Không, không thể làm vậy! Làm vậy chính là đang đặt cược tính mạng của mình đấy A Lân! Hơn nữa Hồi Thủ Ca Tư Lệ Thủy Thần cũng không thể chống nổi đâu!" Mục Hạo tức giận mắng.

Bỗng nhiên một con không biết thế nào mà xông đến chỗ Mục Lân. Nhanh nhẹn, hắn thi triển Thủy căn tại ra một con thủy côn lớn tấn công lại. Thủy côn như đạp không, hả cái miệng lớn phóng ra một cổ năng lượng phóng đến chỗ con quái vật, khiến nó bị thương, mất gần nửa thân trên.

Tưởng chừng nó sẽ bỏ cuộc nhưng không ngờ là nó lại điên cuồng, tiếp tục lao đến muốn xé xác Mục Lân thì một cái băng trụ từ xa phóng đến chém bay đầu nó. Quay đầu lại thì thấy Nạp Lan Diễm Y đang đứng uy nghiêm ở đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.