Chương trước
Chương sau
Cảnh tượng này không làm Ba Ngải Tư sợ hãi mà mở cánh bay lên cao, nối tiếp hành động đó những người còn lại cũng bay lên cao theo y. Phía trước những con yêu trùng hình bướm, ong đi đầu phun ra nọc độc nhưng đều bị Ba Ngải Tư dùng Vô căn và tỷ muội Nguyên gia dùng Độc căn hấp thụ mở đường. Tống Mao Bàng liền thi triển Phúc căn hỗ trợ. Mâu Thành Vũ triệu ra Đoạn Nguyệt Giản tung từng đòn về phía đám yêu trùng khiến chúng rơi xuống đất. Sau đó Ba Ngải Tư liền dùng Vô căn phóng trả lại độc mà y hấp thụ rồi bay lên cao, triệu Nguyên Thủy Tinh Kiếm ra bổ một chiều xuống đất khiến mặt đất nứt làm hai.

Với bọn họ thì không thể đánh lại đám yêu thú này nên là chỉ có cách phòng thủ rồi né tránh chứ không thể nào chiến đấu với chúng. Nguyên Ngọc kết hợp Độc và Sương căn phun xuống đất khiến những con yêu thú bên dưới trúng độc ngã xuống. Độc nàng dùng là độc của Bắc Xuyên tiền bối, vì thấy nàng có thiên phú về độc nên là đã cho nàng chút độc để dùng, không ngờ hiệu quả lại cao như vậy.

Mâu Thành Vũ bay lên cao, tạo ra nhiều huyết lôi cầu trên không trung phóng thẳng xuống dưới tạo thành từng vụ nổ lớn. Ánh mắt hắn lạnh lẽo đến mức chẳng ai có thể nhìn thấy một tia ấm áp. Sau đó Mâu Thành Vũ không ngần ngại mà thi triển Không căn tạo ra một không gian biệt lập rồi dùng Hồn căn thôn phệ linh hồn chúng mà vẫn xem như chẳng có gì to tát.

Tống Mao Bàng thi triển Băng căn tạo ra nhiều lồng băng lớn, sau đó Trùng căn tạo ra nhiều Thôn Linh Trùng hút máu những yêu thú dưới đất. Một con yêu thú hình sói phun một hỏa cầu lớn về phía hắn nhưng lại bị hắn dùng lồng băng nhốt lại rồi sử dụng Viêm căn thiêu đốt trong lồng. Lang yêu vùng vẫy muốn thoát ra nhưng không thể rồi hóa thành tro bụi về với đất mẹ.

Ba Ngải Tư vừa tung chiêu thì đột nhiên một con linh thú hình rắn có cánh bay đến há cái miệng to lớn muốn nuốt chửng y. Nhanh nhẹn, y liền tạo ra một kết giới bảo vệ bản thân nhưng vẫn bị con linh thú nuốt vào miệng nhưng y không nao núng mà thi triển Lôi căn từ bên trong khiến nó gầm lên rồi rơi xuống đất. Y nhân cơ hội thoát ra trước sự ngạc nhiên của mọi người.

"Đám linh thú này tính ra giá trị cũng tốt đấy. Nếu mà có thể đem bán cho phòng đấu giá Mục gia thì không biết bao nhiều kẻ tranh giành sứt đầu mẻ trán đây?" Mặt Ba Ngải Tư đầy máu, ánh mắt đầy sát khí nhìn đám linh thú có cánh lao như điên về phía mình. Y không chút do dự mà lao về phía chúng.

Hành động điên cuồng của y khiến Tạ Trình từ xa bay đến không khỏi kinh hãi. Phong thái này thật sự quá giống Cuồng Ma Tà Long đại nhân rồi. Tạ Trình không do dự mà bay đến thi triển Phong căn tạo ra một cơn gió lớn hút y về phía hắn. Hắn không thể để y chết vì hành động thiếu suy nghĩ này.



Nhìn thấy Tạ Trình, trong đầu ai cùng đầy câu hỏi làm sao hắn có thể đến đây nhưng đó không quan trọng bằng việc đấu với lũ yêu thú này. Chẳng mấy chốc yêu thú chỉ dưới năm trăm con nhưng linh thú thì hơn cả một ngàn con. Ai cũng mệt, linh lực cũng sắp cạn kiệt, ánh mắt bất lực xuất hiện trên mặt bọn họ. Bọn họ tưởng Dị Ma Vực này nhiều lắm cũng chỉ có trăm con linh thú thôi nhưng không ngờ lại bị vả một cái thật đau.

"Các ngươi không cần mạng nữa sao?! Thú Triều này không phải là nơi để các ngươi coi thường mạng sống của mình! Hằng năm ta vẫn giết đi linh thú để Nhân tộc có thể sinh ra nhiều cường giả hơn nhưng các ngươi...." Tạ Trình không nhịn nổi mà trách mắng bọn họ nhưng bị một ánh mắt ngăn lai.

Ba Ngải Tư dùng ánh mắt giết người nhìn hắn: "Câm mồm lại, ngươi thì hiểu cái gì hả? Ta sống đến cả chục vạn năm mà không biết đây là đường chết sao? Cái mạng này nếu không chết ở đây thì cũng sẽ chết thảm thêm lần nữa thôi!"

"Đại ca, huynh đừng để hận thù che mất lý trí nữa! Nếu không thành công thì chúng ta có thể chờ đến năm sau để tiến vào Dị Ma Vực mà! Huynh đừng có cứng đầu mà bỏ mạng vô ích! Chẳng phải huynh nói huynh muốn báo thù Triệu Đức Hành hay sao?!" Mâu Thành Vũ không nhịn được liền chất vấn.

"Tên tiểu tử như đệ thì hiểu cái gì chứ?! Nếu ta không làm vậy thì sau này chẳng phải đều sẽ chết hết

sao? Ba Ngải Tư này chẳng còn lựa chọn nào khác nữa." Ba Ngải Tư dứt lời liền bay thẳng về phía Dị Ma Vực.

Sự cứng đầu của y khiến Tạ Trình không khỏi há hốc mồm. Thật sự.... Mâu Thành Vũ cũng không ngờ đến bản thân chẳng khuyên nổi y. Hắn không muốn nhìn thấy y bỏ mạng vô ích ở đây nhưng bắn lại không thể ngăn cản y được, hắn thật sự quá vô dụng. Hắn muốn biết tại sao y lại liều mạng như vậy. Chẳng lẽ vì sợ Triệu Đức Hành sẽ phát hiện ra rồi giết y một lần nữa sao? Không nói nhiều Mâu Thành Vũ đuổi theo y.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.