Dương Qua Sơn.
Sau chuyện của Ba Ngải Tư, bọn họ không biết phải làm sao cả. Hiện tại có lẽ Triệu Đức Hành cũng đã đoán ra vài chuyện rồi. Hơn nữa năng lượng thiên địa từ Dị Ma Vực cũng là một nguồn năng lượng rất lớn nên sẽ gây ra biến động không nhỏ, may mắn là giờ y đã bế quan nên tạm thời sẽ không gặp nguy hiểm.
“Tiếp theo chúng ta phải làm gì? Huynh ấy đã như thế thì chúng ta làm sao?" Nguyên Ly ngồi dựa vào vai Nguyên Ngọc, thều thào hỏi: "Muội không muốn phải mất đi một ai đâu."
"Đừng lo, mọi chuyện sẽ không sao đâu. Dù không có huynh ấy thì chúng ta vẫn phải cố gắng sống sót." Nguyên Ngọc xoa đầu nàng, an ủi.
Bọn họ giờ không biết phải làm sao cả. Thường y sẽ xác định đường đi cho bọn họ và sẽ hướng dẫn bọn họ nhiều thứ dù cho y biết kiến thức vạn năm của bọn họ rất nhiều nhưng vẫn giúp đỡ bọn họ. Phải nói là dù y có cứng đầu thế nào thì vẫn là một vị huynh trưởng đáng tin tưởng.
"Có chuyện gì xảy ra chứ! Nếu không có huynh ấy thì chúng ta vẫn có thể cố gắng sống tốt! 500 năm cũng đủ để chúng ta mạnh hơn rồi!" Mâu Thành Vũ không nhịn được mà lên tiếng mắng: "Chúng ta là Hỗn Độn, Thanh Long và Thánh Mẫu nương nương người người sợ hãi, kính trọng đấy! Đừng có làm ra bộ dạng yếu đuối ấy! Các ngươi đây là đang bôi nhọ thanh danh của chúng ta đấy!"
Nói vậy thôi chứ Mâu Thành Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895616/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.