"Chuyện xảy ra không khác gì một giấc mơ cả." Nguyên Ngọc xoa xoa thái dương, cảm giác như vừa mới từ nơi đó trở về thực tại vậy. Trong đầu đặt một dấu chấm hỏi lớn về nữ nhân ấy và con trai bà ta.
Mâu Thành Vũ đột nhiên lên tiếng: "Mọi người có từng nghĩ về nguồn gốc của đại ca không? Ta cảm thấy trong lời nói của nữ nhân ấy đề cập đến con trai bà ta. Qua đó người đầu tiên chúng ta nghĩ đến là Ba Ngải Tư."
"Đúng là như vậy nhưng ngươi lấy gì mà chắc chắn như thế? Ba Ngải Tư dù sao thì từ đầu đến cuối giống như từ một thanh thần binh lợi khí, một thứ gì đó biến thành chứ không thể nào liên quan đến nữ nhân kia được. Nhìn kiểu nào ta cũng thấy giống nhau mấy phần nhưng không thể chắc chắn như thể được." Nguyên Ngọc liền gạt phăng đi ý nghĩ đó, phân tích.
Sau đó bọn họ đành phải đi qua cây cầu đơn sơ vì nó là cây cầu duy nhất chưa bị phá hủy. Thế rồi vô tỉnh Tống Mao Bàng nhìn xuống dưới sông thì thấy rất nhiều yêu thú hình cá đủ loại với hàm răng sắc nhọn lao lên bờ muốn giết bọn họ nhưng hắn nhanh nhẹn rút đoạn đao ra đâm vào người nó.
Nhận thấy có gì đó không ổn thì tứ phía đã toàn lũ thủy ngư đáng ghét há cả mồm lớn xông đến định giết bọn họ nhưng đều bị hạ gục. Với thực lực hiện tại thì mấy con yêu thú này chẳng là gì cả nên cũng giải quyết rất nhanh. Sang bờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2895599/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.