Cả hai người đều cùng quay đầu nhìn về phía giọng nói phát ra thì thấy một nữ nhân xinh đẹp vận thanh y bước vào. Ánh mắt của nàng khiến Vạn Tự Lưu hơi nhíu mày. Đây là Hồng Bích tiên nữ, hay được gọi là Thiết Nguyệt Tiên Cô và cũng là trưởng nữ của Vạn Tự Lưu.
"Bích nhi, có chuyện gì vậy?" Vạn Tự Lưu đứng dậy định tiến lại gần thì nàng nhanh nhẹn phản xạ bắt được một thứ gì đó. Mở tay ra xem thì nó là một viên đá thất sắc vô cùng đẹp khiến nàng kinh ngạc.
Hồng Bích nhận ra vẻ mặt của nàng liền nói: "Chuyện này phải nói đến Ba Ngải Tư đang bế quan ở Dị Ma Vực. Triệu Ðức Hành đã nhận ra gần hết mọi chuyện nhưng hắn không tay với ai cả. Hơn nữa khi con đến đó thì đã gặp Tinh La Quang Minh Thành Hoàng Đức Mẫu Ba Tư Ngạn, bà ấy đã đưa cho con Thất Sắc Thần Vi Thạch này để dự đoán tương lai và can thiệp kịp thời. Khoảng 1 vạn 700 năm tiếp theo Thanh Điểu Dực Phượng sẽ xuất hiện."
Những lời này khiến Vạn Tự Lưu phải trầm ngâm suy nghĩ rất lâu. Nàng không dám tin tiếp theo sẽ là tên Thanh Điểu Dực Phượng đó. Haiz, nói gì cũng không được nên đành chấp nhận sự thật vậy. Huyết mạch Phượng tộc cũng đang dần suy yếu, đến lúc đó rồi một con hắc phượng hoàng sẽ xuất hiện và trở thành bá chủ của một đại lục rộng lớn. Có điều là Thanh Điểu Dực Phượng bị tình yêu nguyền rủa. Không biết kẻ tiếp nhận truyền thừa có bị tình yêu nguyền rủa không nữa.
"Thanh Điểu Dực Phượng à? Đáng để mong chờ lắm nhưng con có nghĩ hắn là một tên điên không? Ta đang rất mong chờ xem kẻ tiếp nhận truyền thừa có bị người mình yêu cắm cho cái sừng to đùng nào không." Vạn Tự Lưu cười nhạt.
"Con nghĩ là có thể nhưng cũng không chắc lắm. Hơn nữa chúng ta mất đi cả hai thế lực hung thú và thánh thú rồi, vậy thì sẽ chỉ có đủ cho bốn họa thú thôi." Hồng Bích nghiêm giọng nói.
"Không, ngoài ra chúng ta còn có Tương Liễu, bốn hậu duệ của A Tu La tộc, Cự Nhân tộc, Hấp Huyết tộc và Băng Linh tộc. Đều là những người vô cùng có tài năng nhưng tương lai vẫn không biết thế nào. Có lẽ sau này sẽ có nhiều điều thú vị xuất hiện hơn thì sao." Vạn Tự Lưu nói.
_ _ _ _ _
Dị Ma Vực.
Ba Ngải Tư đứng trong thức hải rộng lớn không biết làm gì. Không gian xunh quanh y bây giờ đều không giống như lúc trước khi có Cuồng Ma Tà Long trú ngụ ở đây nữa mà giờ nó rất khác. Xunh quanh y chính là một cái sơn cốc rộng lớn, thác nước từ trên cao đổ xuống, hoa cỏ đầy màu sắc rất đẹp. Y không biết là thức hải của mình nó lại đẹp như vậy.
Y ngồi xuống một góc cây, suy nghĩ về việc làm của mình khi mà bản thân lại không tiếc mạng sống để tiếp nhận truyền thừa ngu ngốc. Giờ y đã liên tục thôn phệ nguồn năng lượng lớn ấy rất lâu rồi nên là giờ làm chậm quá trình cũng được. Xem ra tiền bối cũng xong việc mà rời đi rồi.
Thời gian này y cảm thấy khá nhàm chán rồi bất chợt nhớ về đám nhóc con của mình, y nhớ chúng quá. Hơn nữa y cảm thấy tương lai dường như không được thay đổi chút nào, lỡ như mọi chuyện tiếp diễn thì y phải làm sao? Thoáng chốc y nghĩ đến Nguyên Thủy Tinh Kiếm, làm sao mà nguyên thần của thanh kiếm đó lại có hình dáng giống y vậy chứ? Chẳng lẽ....
"Đang suy nghĩ gì mà chăm chú thế?"
Ba Ngải Tư ngạc nhiên quay ra sau thì thấy một nam nhân có nét giống mình đến bảy phần liền nhận ra đây là nguyên thần của Nguyên Thủy Tinh Kiếm. Thật sự không ngờ mọi chuyện lại là thật.
"Ngươi là Nguyên Thủy Tinh Kiếm! Sao ngươi có thể giống ta thế chứ?" Giọng Ba Ngải Tư hơi run chất vấn. Y không tin là trên thế giới này lại có người giống y không khác gì bản sao cả.
"Chẳng phải giống là đương nhiên sao? Có lẽ như chủ nhân của ta không biết rồi, nguyên thần của các loại binh khí hay thần binh đều có hình dáng giống chủ nhân đến bốn năm phần dựa theo độ hòa hợp. Vì độ hòa hợp của ta với người khá cao nên giống nhau cũng không có gì lạ." Nguyên Thủy Tinh Kiếm nhàn nhạt nói.
"Loại chuyện này đáng tin không? Ta chưa từng nghe nói đến. Hơn nữa bây giờ mọi chuyện..." Ba Ngải Tư định nói gì đó rồi lại thôi: "Cho ta hỏi là sau khi tiếp nhận truyền thừa thì ta đã làm gì?"
Nguyên Thủy Tinh Kiếm im lặng một lúc, nói: "Chuyện này hơi khó xử đấy. Chủ nhân xém chút nữa bị chính sức mạnh của Cuồng Ma Tà Long thôn phệ, nếu không nhờ mẫu thân người..."
"Mẫu thân?" Ba Ngải Tư kinh ngạc khi nghe hắn nhắc đến mẫu thân mình. Chẳng phải từ nhỏ sư phụ nói y được sinh ra từ một phần linh khí thuần khiết của một đại thần tiên nào đấy nhưng đã qua đời vì chiến tranh. Vậy thì sao Nguyên Thủy Tinh Kiếm lại nói đến mẫu thân y?
Nhận ra mình lỡ lời tiết lộ sự thật, Nguyên Thủy Tinh Kiếm vội nói: "Hahahah, chủ nhân, ngài đừng tin lời ta nói. Ta đây.... Chỉ là những lời nói chơi như gió lướt qua thôi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]