"Tự tiện xông vào phòng người khác, tấn công rồi lấy đồ người đó không phải là một vị khách lịch sự đâu. Ngươi nên hiểu cái gì nên làm thì nên, cái gì không nên đừng làm." Tống Mao Bàng cất Thần Hư Giới lấy ra ngọc tiêu.
"Aido, chẳng lẽ ta không được chào đón ư? Ta đến đây là để giúp vị Thanh Long đại nhân ít ra chiến trường đây đấy. Tuy là một thánh thú nhưng ít ra chiến trường lại chính là một bất lợi với ngài. Ta biết ngài rất yêu hòa bình nhưng đàm phán không phải lúc nào cũng hiệu quả, mà đôi khi chúng ta còn cần phải dùng vũ lực với những tên cứng đầu khó bảo." Thôn Đằng tiến lại gần hắn, giọng đầy ma mị nói.
Những lời này khiến Tống Mao Bàng vô cùng khó chịu. Đúng là hắn luôn dùng cách đàm phán để chấm dứt mọi chuyện nên chỉ nhìn một chuyện theo một chiều. Mà tên Thôn Đàng này lại đang muốn ám chỉ những kẻ đó nể mặt hắn là thánh thú nên mới không có gan phản đối. Đây là đang vừa đấm vừa xoa à? Tên này thật sự là thuộc hạ của Thánh Hoàng Đức Mẫu nương nương không vậy?
Xọat!
***
Bỗng nhiên không gian xung quanh thay đổi biển thành một bầu trời đầy sao, dưới chân là mặt nước tĩnh lặng phản chiếu bóng hình của hai người. Tống Mao Bàng thực là quá kinh hãi trước nam nhân này rồi. Đây chính là thức hải của Thôn Đằng nhưng gã lại không biết nặng nhẹ mà đưa y vào đây?!
Thức hải nói đúng hơn chính là một không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892797/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.