Chương trước
Chương sau
"Vậy nếu như đại vương đã từng từ nơi đó đi ra thì có thể cho ta biết chút thông tin về nó được không. Khi ta còn làm Đế Quân thì chưa bao giờ nghe đến nơi đó bao giờ." Ba Ngải Tư bắt đầu nổi lên nghi ngờ.

"Cũng được nhưng ta không chắc chắn nó có đúng như lúc ta từng đi hay không vì nếu tính thời gian thì cũng đã trôi qua 105 vạn năm. Trong thời gian đó có quá nhiều sự kiện xảy ra nên sẽ thay đổi một chút." Điền Khách ảo não nói: "Thủy Giáp Vực là một nơi nằm trong Ma giới nhưng lại là vùng cấm nguy hiểm nên không ai đặt chân đến. Nó là một nơi đầy xác chết, khi ta đến thì đón ta đầu tiên là sương độc nhưng may mắn là tu vi ta lúc đó khá cao nên chưa chết."

Nói đến đây, Điền Khách bất chợt dừng lại. Hắn không muốn nói quá nhiều vì hắn vẫn khá quan ngại về Thủy Giáp Vực nguy cơ. Thời gian hắn ở nơi quỷ quái đó chính là 387 năm, nơi đó đã khiến cảm xúc hắn vặn vẹo vô cùng đến mức chỉ muốn hủy thiên diệt địa nhưng sau này khi gặp Vạn Tự Lưu và Hải Sa Kinh Ngư thì hắn dần hồi phục cảm xúc lại từ đầu. Hắn còn nghe Vạn Tự Lưu nói nơi đó mỗi 1 vạn năm là sẽ thay đổi một lần, một lần thay đổi chính là thêm một lần nguy cơ.

Ba Ngải Tư nhận ra Điền Khách quan ngại liền không muốn hỏi thêm nữa. Y không nghĩ một sự việc 105 vạn năm trước xảy ra lâu như vậy nhớ được e là rất khó. Hơn nữa hắn muốn bồi dưỡng y thời gian ở Vương Giả Chi Thành, đốc thúc việc tu luyện của y cho ra thành phẩm cao nhất. Bản thân con trai của Tinh La Quang Minh Thánh Hoàng Đức Mẫu Ba Tư Ngạn nương nương không được hưởng tài nguyên tu luyện tốt nhất rất xấu mặt, hắn cũng không muốn như vậy.

Nói thêm vài câu, Điền Khách cùng hai thuộc hạ và hai hầu nữ rời đi, để lại một đống đồ tốt cho y. Ba Ngải Tư không khách khí chút nào mà nhận ngay. Nếu như ông trời cho mình lòng tốt thì sao từ chối được, hơn nữa y cũng gần như là một tên keo kiệt với mấy thứ linh tinh. Đồ tốt của Vương Giả Chi Thành chắc chắn tốt hơn mấy thứ hồi đó y dùng tại Thiên giới nên là muốn dùng ngay lập tức.

Đợi Điền Khách cùng người của hắn rời đi, Nguyên Thủy Tinh Kiếm như bỏ xuống tảng đá trong lòng. Thật không thể ngờ được là một Vương Giả Chi Vương keo kiệt tiếng nổi nhất nhì thời thượng cổ lại tặng cho người cứu mình nhiều đồ tốt như vậy. Nhất thời hắn không biết làm thế nào để nói cho đúng nữa. Bỏ đi, hắn giờ không cần quan tâm đến chuyện đó, trên hết vẫn là cố gắng giúp chủ nhân mình thăng tiến sức mạnh, trở thành chủ nhân sức mạnh.



"Xem ra tên này cũng không keo kiệt như ta nghĩ. Hắn thật sự đem đan bát phẩm Dực Hồn Vọng Thủy Đan cho ta dùng đúng là khiến ta cảm thấy thụ sủng nhược kinh. Ngươi cũng có phần đấy." Ba Ngải Tư lấy từ khay thứ hai một cái một bằng ngọc thạch đưa Nguyên Thủy Tinh Kiếm: "Đây là Tam Địa Linh Toa, có ích rất nhiều với việc thăng tiến cho ngươi."

Giống với yếu thú có thể tiến hóa thành linh thú, thần thú, thành thú, thú tổ thì binh khí cũng như vậy nhưng lại gian nan hơn. Binh khí chia thành bốn cấp bậc là binh khí bình thường do luyện khí sư từ nhất phẩm đến cửu phẩm rèn ra, khả năng xuất hiện linh trí là rất thấp. Cao cấp hơn là tiên binh khí, do hấp thụ linh khí thiên địa mà phát triển ra linh trí của riêng mình hoặc do luyện khí sư cao cấp hơn rèn ra. Linh binh khí do năng lượng thiên địa khoáng vật tạo thành, loại này cũng có thể bắt đầu từ luyện khí sư đế phẩm rèn ra. Thần binh do chính là năng lượng thiên địa thuần túy linh khí tạo thành hoặc cũng có thể do linh binh khí phát triển thành một dạng thần binh, luyện khí sư dù cố đến mấy cũng không có cách rèn ra được.

Thứ mà Điền Khách đưa cho bọn họ đều có lợi cho chủ và thần binh. Tên đó nổi tiếng keo kiệt nhất nhì nơi này, vậy mà lại đưa cho bọn họ những thứ quý giá này? Thật sự khiến người ta không khỏi nghi ngại.

"Chủ nhân, ta không nghĩ là Vương Giả Chi Vương tỉnh táo đâu. Chắc chắn là uống nhầm thuốc hoặc kẹt đầu vào cửa nên mới vậy! Làm sao có chuyện tên keo kiệt thích uống máu người như hắn lại tặng chúng ta những thứ quý giá thế này. Nếu ta là hắn còn tiếc không nỡ dùng nữa mà." Nguyên Thủy Tinh Kiếm một mặt nghi ngờ, một mặt ngạc nhiên nói.

Ba Ngải Tư không biết giải thích sao cho thanh kiếm ngốc nhà mình. Hắn đã gặp Mâu Thành Vũ rồi và tên tiểu tử đó chưa ngốc bằng hắn. Y không thể tin nổi là có đồ tốt còn không mau dùng mà ở đó nghi ngại đủ thứ. Điền Khách có tiếc đứt ruột hay không y không biết nhưng tóm gọn muốn mạnh hơn là phải dùng!

"Ngươi không dùng thì đưa lại cho ta, sau này xuất quan ta đưa cho Ô Kháp Nhĩ và Sát Tử Đằng dùng. Nhân lúc có đồ tốt thì dùng ngay cho ta, không thì sau này ta bỏ phế ngươi nằm một chỗ như lúc ngươi ở Minh giới!" Ba Ngải Tư khó chịu, đưa tay ra muốn lấy lại thì hắn liền ngăn cản, nói mình sẽ dùng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.