Lát sau, Tiêu Hà ngồi trên vỏ sò bay đến, nàng nhìn hắn bất tỉnh dưới đất trong lòng không khỏi khinh thường. Ban đầu đã nói với hắn là không nên coi thường mọi đối thủ nhưng không ngờ tên xú tiểu tử này lại chẳng nghe gì mà còn tỏ thái độ với nàng nên mặc kệ. Tiêu Hà biết ở đây có Tử Dực Nguyên Sư có Hồn căn, thường hay rút hồn kẻ khác cùng yêu thú khác tu luyện. Con Tử Dực Nguyên Sư đó cũng không tính là mạnh đâu, xuống tầng hai mới là thảm cảnh.
Tiêu Hà quan sát hắn một hồi liền nhận ra điều gì đó bất thường. Càn Khôn Đồ này chẳng có gì kỳ lạ cả, nó chỉ có một chút linh trí yếu ớt mới xuất hiện sau 14 vạn năm nên nàng không thèm để ý, nhưng Đoạn Nguyệt Giản lại là thứ kỳ lạ. Nàng chưa bao giờ nhìn thấy lại giản như thế này vì trong thiên hạ có rất ít kẻ sử dụng giản cho dù nó có uy lực gần giống kiếm nhưng lại bị xem như phế binh khí. Chẳng lẽ đây là một loại thần binh xuất hiện sau thời của nàng?
Dẹp suy nghĩ qua một bên, Tiêu Hà bỏ vào miệng Mâu Thành Vũ một viên đan vàng, để năng lượng trong người hắn tự chuyển hóa. Ánh mắt nàng lúc này đặt lên Đoạn Nguyệt Giản, tò mò, nàng dùng hồn lực dò xét thì nhìn thấy một cảnh tượng kinh khủng đến mức hai tay run lên. Đây chẳng phải là một thần binh từ Thời Kỳ Hắc Dạ sao?
Từ thời thượng cổ đến nay, tam giới trải qua tổng cộng tám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892721/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.