Chương trước
Chương sau
Gần đây không biết vì sao Thôn Đằng thường hay thấy Thần Hư Giới có biến động lạ và có dấu hiệu như muốn nổ tung vậy. Gã trước kia cũng từng là một luyện khí sư am hiểu rất nhiều về binh khí nên Thần Hư Giới ra sao gã rất rõ. Có điều nếu nói về binh khí hình kiếm, đao, thương, roi, giản thì còn giúp được chứ gã không thể biểu nhiều về binh khí hình viên ngọc thạch.

Ban đầu Thôn Đằng không muốn nói cho hắn vì nghĩ không cần thiết nhưng dần dần thì lại bắt đầu nghi ngờ Thần Hư Giới muốn hại Tống Mao Bàng. Thần Hư Giới này chính là thần binh từ thời Hắc Dạ, được ba Tinh Linh Hoàng kia bảo quản rất tốt nên gần như không bị tổn hại. Một thần binh xuất thân từ thời Hắc Dạ là một chuyện vô cùng nguy hiểm vì không ai biết những thần binh đến từ thời kỳ ấy có mang theo ác niệm gì không. Tuy bây giờ Thần Hư Giới quy phục Tống Mao Bàng nhưng tương lai không đảm bảo điều ấy.

"Vấn đề là ta nhìn thấy Thần Hư Giới nhiều lần muốn bành trướng. Thân là một luyện khí sư từ thời ấy ta biết được kể từ thời Tái Lập thì các thần binh không còn khả năng tiến hóa thêm mà chỉ có những thần binh từ thời Hắc Dạ mới có khả năng ấy nên là ta nghi ngờ Thần Hư Giới." Thôn Đằng lúng túng nói. Gã không biết phải diễn đạt sao cho đúng nữa. Tống Mao Bàng dù sao cũng sinh ra trong thời Tái Lập nên chuyện thần binh có thể tiến hóa làm một trò đùa rồi.

Tống Mao Bàng lúc này mới ý thức vấn đề Thôn Đằng muốn nói. Hắn không ngạc nhiên gì bởi vì Thần Hư Giới đã thú thật với hắn tất cả những gì tên đó biết. Bản thân Thần Hư Giới là một trong ba mươi sáu thần binh của thời Hắc Dạ, ngoài ra có thể còn nhiều thần binh nữa nhưng tên đó không biết. Hắn cũng đoán được những thần binh xuất hiện là Nguyên Thủy Tinh Kiếm, Đoạn Nguyệt Giản, Càn Khôn Đồ, Thần Hư Giới, Ô Kháp Nhĩ, Sát Tử Đằng; những thần binh tiếp theo có khả năng xuất hiện nhất là Ô Đãng Thước, Lục Hợp Tâm Kiếm và Khổng Tước Mai.

"Ừm, ta biết lâu rồi, Thần Hư Giới không có vấn đề gì nghiêm trọng cả. Chỉ là đôi khi tên đó khó ở chút thôi chứ chẳng có gì quan trọng cả." Tống Mao Bàng nói rồi lấy Thần Hư Giới đang có dấu hiệu run kịch liệt ra: "Ta không rành về thần binh từ Thời Kỳ Hắc Dạ cho lắm nên tiền bối có thể giúp ta không?"

Gã hơi do dự nhưng rồi cũng nhận lấy Thần Hư Giới. Thôn Đằng nhanh chóng nhận ra đây là một thần binh thượng cấp hơn gã tưởng, nếu như bộc phát ở đây thì sẽ rất dễ gây chú ý cho Vạn Tự Lưu. Nàng ta không muốn có kẻ nào phá hỏng đồ của mình. Nếu là lúc trước thì gã còn cầm cự cho Tống Mao Băng chạy thoát được nhưng giờ không thể nên đành phải tìm nơi khác.

"Aido, sao ở đây lại có một lũ sâu mọt nhỉ?"



Cả hai giật mình, quay đầu lại thì thấy một nữ nhân xinh đẹp vận bạch y đang ngồi trên một dây leo màu xanh lam có hoa văn kỳ lạ. Thôn Đằng nhanh chóng nhận ra đây chẳng phải là Tuyết La Thánh Quân Lạc Song sao? Sao nàng ta lại ở đây? Khoan, nếu nàng ta ở đây thì chẳng phải cũng nói Tuyết Tình và Tuyết Ngân Thánh Quân đều ở đây hết...

Lạc Song nhìn biểu hiện của hắn không khỏi bật cười: "Hahahahah, đừng căng thẳng, ta chỉ là đến xem kẻ nào to gan lẻn vào lãnh địa của ta thôi. Không ngờ đó lại là ngươi đấy Thôn Đằng. Ta không ngờ được là lại gặp ngươi ở đây."

"Vậy tại sao ngươi lại ở đây? Đừng nói với ta là hai tỷ tỷ của ngươi cũng ở đây luôn nha." Thôn Đằng khó hiểu nhìn nàng. Gã nhớ là ba vị tỷ muội này thường đi với nhau không tách rời, sao giờ lại chỉ có nàng ta?

"À, hai vị tỷ tỷ đang ở chỗ Vạn Tự Lưu nói vài chuyện. Ngươi tìm Diệu Tinh và Hồng Loa tỷ à? Hai tỷ ấy giờ khó tính lắm, nghe bảo hình như là có thù với ngươi đúng không? Trốn đi, tốt nhất là đừng để tỷ ấy bắt được ngươi nếu không mọi chuyện sẽ đáng sợ lắm đấy." Lạc Song giảo hoạt nói.

"Cho ta hỏi nơi này có chỗ nào có thể ngăn chặn xung kích mỗi lần đột phá một đại cảnh giới không? Hiện tại ta cần nó để giúp cho vị Tống huynh đệ đây dùng để đột phá một cảnh giới." Thôn Đằng ôm quyền hướng nàng ta hỏi.

"Hừm, có đấy, ngươi đi theo ta. Ở Dương Quang Cốc này có một nơi gọi là Mạch Động, một nơi có thể ngăn cản xung kích từ những lần đột phá. Có điều nơi đó khá kỳ lạ, nơi đó có một địa mạch nhưng địa mạch đó lại có thể hấp thụ tạp chất từ những lần xung kích đột phá. Chính địa mạch đó đã nuôi dưỡng Lam Nguyên Tinh Thụ." Lạc Song chỉ về một hướng, nói.

Thôn Đằng và Tống Mao Bàng khó hiểu nhìn nhau. Mạch Động đó thần kỳ thế sao? Chẳng phải Lam Nguyên Tinh Thụ cần linh khi thuần khiết mới sinh trưởng được sao? Không lẽ địa mạch đó có khả năng thanh lọc linh khí? Không, quả khó xảy ra! Bọn họ chưa bao giờ nghe đến chuyện địa mạch có thể làm như vậy. Rốt cuộc là vì sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.