Chương trước
Chương sau
Câu hỏi này Ba Ngải Tư cũng không biết trả lời sao. Y không muốn nói ra vì mỗi lần có ý định đó thì lại nhận được tiếng hừ lạnh của Sát Tử Long Tổ. May mắn chỉ mang ý cảnh cáo chứ không muốn tổn thương y nên y chỉ còn cách ngoan ngoãn bịa một câu chuyện khác thế vào.

"Ta cảm nhận được đại đạo." Ba Ngải Tư tỉnh rụi nói.

Nguyên Thủy Tinh Kiếm và Sát Dực nhất thời kinh hãi khi nhận được câu trả lời. Cái gì? Cảm nhận được đại đạo?

Ba Ngải Tư biết cái này có nhiều điểm vô lý vì đại đạo là thứ không thể cảm nhận được nhất thời. Đại đạo giống như đạo tâm nhưng nó lại nguyên thủy hơn. Đại Đạo cảnh này được tạo ra giống như để cảm nhận được đại đạo nguyên thủy, khởi nguồn của vạn vật nhưng rất khó. Nhiều kẻ thường nói muốn ngộ ra đại đạo thì phải vứt bỏ thế sự hồng trần nhưng tất cả đều thất bại. Đại đạo không hẳn là như vậy vì nó đơn giản chỉ là một loại ý niệm. Có thể xem đại đạo là một sinh vật đơn bào, thuần túy và nguyên thủy nhưng lại có nhiều loại khác nhau.

Muốn ngộ ra đại đạo là điều bao nhiều kẻ mơ ước nhưng liệu có ai làm được? Thất Đại Họa Thú không muốn ngộ ra đại đạo vì nó không đáng giá, không đáng để bọn họ mạo hiểm, cứ yên vị sống cho tốt, hết thọ nguyên thì chết, hòa làm một với thiên địa tốt hơn là đau đầu tìm kiếm một thứ mơ hồ.

"Thiếu chủ, đại đạo của ngài lạ thật. Ta chưa từng thấy đại đạo nào mà một cái chỉ tay là phá hủy trận pháp, chú văn phong ấn nơi này. Ngài chỉ cần bước đi đã giết được Lực Thiên Lang mà không cần thần binh hay thứ gì." Sát Dực nghi ngờ.

"Không biết. Ta chỉ làm theo những gì bản thân ta cảm thấy đúng. Khi cảm nhận đại đạo thì ta mới nhận ra một chuyện bản thân ta chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng, nhận ra bản thân nhỏ bé thế nào." Ba Ngải Tư lắc đầu.

Nói thêm vài câu, Ba Ngải Tư bảo Nguyên Thủy Tinh Kiếm trở về nguyên dạng, đỡ Sát Dực dậy rồi đi tiếp. Nếu đã lỡ vào đây rồi thì liều một lần vậy. Nãy giờ khi cảm nhận được đại đạo thì y đã bước vào tầng một, không quá nguy hiểm, linh thú Lực Thiên Lang ngũ giai không quá khó để vượt qua, cộng thêm địa hình ở đây không khắc nghiệt, chỉ như một sơn mạch bình thường.

"Thiếu chủ, tầng hai và tầng ba có thể là địa hình băng hỏa lưỡng cực, ngoài ra còn có mấy Hỏa Yêu và Tuyết Yêu chuyên hút máu và sinh mệnh bản nguyên nên thiếu chủ cẩn thận." Sát Dực nhắc nhở.

"Hỏa Yêu? Tuyết Yêu?" Ba Ngải Tư ngạc nhiên.

"Đó là hai sinh vật nằm giữa ranh giới sống chết, thực và hư vô. Có thể xem như chúng được cấu thành từ một tế bào, có thể nhân đôi ra nhưng không có linh tri, tự hành động theo bản năng thôi thúc thôn phệ sự sống để mở linh trí. Hỏa Yêu thì hút lấy thọ nguyên, Tuyết Yêu hút máu. Đó là hai thứ vô cùng nguy hiểm." Sát Dực giải thích tường tận.



Ba Ngải Tư không khỏi kinh ngạc. Y đã từng được sư phụ kể về những sinh vật đầu tiên xuất hiện, chúng chỉ có một tế bào, có thể tự phân đôi, hấp thụ lẫn nhau rồi hình thành những động vật, sinh vật, khai linh trí như bây giờ. Chính vì những lý do trên nên chẳng còn sinh vật đơn bào nào tồn tại cả. Vậy giờ y phải làm sao? Y không phải là thần, là thánh hay là một dạng tồn tại quyền năng để đối phó với một thực thể cổ lão. Chẳng lẽ phải từ bỏ?

Đang chìm trong dòng suy nghĩ thì cả hai đã đến được chỗ đặt truyền tống trận. Sát Dực hóa thành nhiều đóm sáng nhỏ nhập vào cơ thể y, bảo y đi dịch chuyển đến tầng hai. Ba Ngải Tư không chần chừ liền làm theo.

Tầng hai là địa hình dung nham nóng chảy, có núi lửa chở trực chờ phun trào, hỏa tính ở đây rất nồng đậm. Sát Dực giải thích mỗi lần phun trào núi lửa sẽ có những bụi tro bay trong không khí lẫn với dung nham trong núi lửa. Đám bụi tro này sẽ tụ lại thành một hỏa cầu, gọi là Hỏa Yêu. Con yếu nhất bằng lòng bàn tay, tầm trung bằng một người trưởng thành cao bảy thước hoặc hơn chút, mạnh nhất thì to bằng cả núi lửa ở đây.

Ba Ngải Tư nghe xong muốn thắt cổ tự tử. Y muốn nguyền rủa tên nào ra đề khảo hạch ở đây! Nếunmuốn thọ nguyên của y còn thôi đi, giờ lại phải đối mặt với nhiều thứ nguy hiểm suýt chết? Tầng này không nói nhưng tầng ba cùng mấy tầng còn lại thì y phải làm sao? Không lẽ phải cầu cứu Sát Tử Long Tổ à?

"Vậy thời gian bao lâu mới phun trào?" Ba Ngải Tư suy sụp hỏi.

Sát Dực im lặng.

Ba Ngải Tư cảm thấy có gì đó không ổn.

Phụt! Bùng!

Mi tâm Ba Ngải Tư biến hóa vạn dạng, quay đầu ra sau thì thấy toàn bộ núi lửa ở đây đều đồng loạt phun trào.

Sát Dực không chịu nổi đành khai thật: "Thiếu chủ, thật ra nơi này cứ 1000 năm sẽ có một vụ phun trào núi lửa đồng loạt, như thế sẽ tạo ra Hỏa Yêu Vương nhưng nó cũng chỉ tồn tại được 10 năm là tan biến nhưng đó là khi nó không có thức ăn, nếu có thì sẽ tồn tại lâu hơn nữa."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.