Bị nhấn xuống dung nham, Ba Ngải Tư sợ hãi. Y không sợ bản thân sẽ chết mà y sợ nếu y chết thì ai sẽ bảo vệ thế giới này. Nếu y chết thì Triệu Đức Hành sẽ mở ra Thời Kỳ Hắc Ám thứ hai, bao nhiêu sinh linh sẽ ngã xuống. Y không muốn nhìn thấy cảnh đó một lần nữa!
Chìm trong dung nham, đây không phải là dung nham của Dị Ma Vực, không thể chuyển hóa thành năng lượng cho y. Mà nếu có chuyển hóa được thì cũng không thể dùng được vì y không có thể chất hay linh căn chuyên về khống hỏa.
Từ từ cuộn tròn bản thân lại, một lồng linh khí bạch quang bao trùm lấy y. Quang căn có chung đặc tính với Hỏa và Viêm căn nên có thể kéo dài thời gian sống sót nhưng y lại không có nên đành phải dùng Thời căn. Tuy là linh căn hiếm nhưng Thời căn lại được xem như một phế căn, thức tỉnh được Thời căn cũng xem như một phế vật vì ngoài việc có thể chuyển đổi thời gian lên một vật thì cũng không có tác dụng trong chiến đấu hay làm gì.
Lúc này cơ thể y bị bỏng toàn thân, có vài miếng thịt bị mất khiến máu chảy ra, lộ ra vài cơ bắp. Ba Ngải Tư không quan tâm, y bao bọc bản thân trong Thời căn, tự dùng Hồn Linh căn chữa thương, dùng Thời căn giúp các vết thương trở về trạng thái hoàn hảo nhất. Đây là tác dụng của Thời căn nếu khai thác đúng cách.
Nhưng dù có làm gì thì sức ăn mòn của dung nham này quá lớn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892690/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.