Nạp Lan Diễm Y cảm tưởng chính là không nên suy nghĩ quá nhiều. Nhân tộc có kẻ khôn kẻ ngu nên không nói hết vấn đề. Nàng bất giác cảm thấy nặng nề vô cùng. Từ khi trở thành thánh nữ, không biết bao nhiêu lời bàn tán sau lưng nàng nhưng đồng dạng Nạp Lan Diễm Y vẫn là không để lọt tai chỗ nào. Qua thời gian càng ngày càng chai lì hơn.
Thứ quan trọng nhất là gì? Chính là giúp Tụ Hiền Thi Văn Các và cũng như nàng mạnh lên. Tài nguyên tu luyện nàng không thiếu nhưng cơ duyên thì có. Thời gian 500 năm thật sự quá ngắn để nàng tìm được cơ duyên của mình hay có cơ duyên. Chính vì thế mà nàng thiệt thòi hơn nhiều.
Không có cơ duyên Dị Linh căn của nàng cũng xem như bỏ phế đi. Nàng không cam tâm nhưng chẳng thể làm được gì. Tiên sinh có Dị Linh căn chính là phúc bảo trời ban nhưng không có tài nguyên, cơ duyên tu luyện để mở khóa toàn bộ khả năng thì cũng xem như bỏ phế đi. Giờ Dị Linh căn của nàng chỉ có thể là tấn công vài cái tương dương Chân Nguyên cảnh tam trọng. Nàng thật sự không cam tâm!
Loại hình tu luyện này thật sự bó buộc nàng quá mức. Cố gắng lắm nàng cũng chỉ có thể đột phá Thoát Thai cảnh nhị trọng, chẳng còn đường nào để tiến lên nữa. Nàng không muốn. Thiên phú của nàng chính là bạch sắc, tuy đối với nhiều người nó rất cao nhưng với nàng thật sự là một cái nan đề khó chịu chưa giải.
Nàng bế quan 200
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892605/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.