Thật sự thì vấn đề khó nói rất nhiều nhưng cũng không thể làm ngơ tình hình của Tống Mao Bàng. Hiện tại thì Lý Thiên đã chết, mọi chuyện không ổn chút nào. Nếu mà Thiên giới biết chuyện này thì không biết sẽ phản ứng thế nào.
Cổ Nguyệt chứng kiến mọi chuyện phì cười. Nàng không nghĩ là đám người này lại ngây thơ như vậy. Tên Thuận Thiên Đế Quân đó đối với nàng chẳng là gì cả, không cần phải lo lắng đến. Có điều hiện tại nàng đang phải canh giữ nơi này, không thể đi được nên e là phải mất một thời gian mới thoát ra.
Huyết Diễm Hoàng Ngọc nhíu mày: "Chuyện này không tốt đâu. Ta không hi vọng chiến đấu với đám người Thiên giới đâu. Các vị cũng hiểu là đám người đó khó đánh thế nào mà."
"Tỷ sợ sao? Ta không nghĩ một nữ nhân ngang tàng như tỷ lại sợ." Thần Hư Giới mỉa mai nhìn nàng.
"Không phải là ta sợ mà ta còn phải phong ấn tên Huyết Ngọc Thương ấy. Dạo gần đây không biết vì lý do gì cứ 1000 năm lại bắt đầu nổi điên một lần. Mỗi lần trấn áp hắn làm ta mệt chết." Huyết Diễm Hoàng Ngọc nói: "Thêm là chủ nhân ta ở đang không thể đi thì ta cũng không thể. Ta còn phải bảo đảm Ma giới này bình yên để trao lại cho Điền Khách."
"Điền Khách đó sướng thật. Có người quan tâm hắn như vậy cũng tốt." Tống Mao Bàng trầm trồ. Từ lúc sinh ra đến giờ ít khi có người quan tâm đến hắn nên hắn cảm thấy ghen tị với tên họ Điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892541/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.