Bên ngoài, Vạn Tự Lưu trông thấy quân lính bao vây Huyễn Thanh Cốc liền biết ngay là có chuyện không hay đã xảy ra. Khá khen cho một tên Hấp Huyết Tinh Vương. Gã ta vậy mà lại không ngồi yên chờ chết.
"Chủ nhân, phải làm gì đây?" Ngân Đế và Quang Đế hỏi.
"Làm gì? Tất nhiên là đánh trả rồi! Cho dù có vi phạm thiên địa quy tắc thì cũng phải chết bọn chúng! Động vào Huyễn Thanh Cốc chính là khiêu khích Đế Tổ! Nếu sợ thì cút đi, khỏi nhìn mặt ta nữa!" Vạn Tự Lưu hô lớn: "Chuẩn bị nghênh địch!"
"Vâng!"
Ma Đế nhìn trận địa địch bố trí không khỏi hừ lạnh. Đội hình này không có gì khó khăn với hắn nhưng mà nơi này sớm muộn gì cũng bị phá hủy. Như thế không ổn, bị phá hủy thì sẽ gây ra khó khăn cho kế hoạch sau này.
"Đám kiến hôi Thiên giới các ngươi thật to gan! Đến đây làm càn không sợ chết mất xác sao?! Nếu không muốn chết thì cút đi! Bổn đế hôm nay tâm trạng tốt, không muốn bẩn tay vì các ngươi." Ma Đế nói.
"Rút lui? Tại sao phải rút lui? Bọn ta chiến lực mạnh, xâm chiếm Huyễn Thanh Cốc này là chuyện sớm muộn. Các ngươi quấy rối bọn ta như vậy chẳng lẽ không cho người ta trả thù sao?" Tiêu Lĩnh cười nhạt.
Uỳnh uỳnh!
Khục!
Một luồng uy áp lớn mạnh đè áp xuống toàn bộ đảo nổi lớn nhất. Hồng Bích nhìn thấy Tiêu Lĩnh không khỏi khinh bỉ mà muốn ra tay chụp chết nhưng lại sợ phá hủy Huyễn Thanh Cốc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892524/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.