Mâu Thành Vũ không tin vào mắt mình. Cảnh tượng này rất quen thuộc với hắn nhưng không hiểu tại sao hắn lại không nhớ gì cả. Chẳng lẽ là hắn đang bị tâm ma điều khiển sao?
Những này sau đó, cậu bé không nói gì với cha mình. Cậu cứ tiếp tục công việc kiếm tiền về cho lão ăn chơi đàn đúm, không biết phải làm gì để báo thù. Cho đến một ngày cậu bé đột nhiên học được cách nấu ăn ngon từ một đại nương hàng xóm tốt bụng thương cậu sau khi mất mẹ.
Vị đại nương đó căn dặn cậu là không được nấu những món ăn tương khắc nhau trong bữa ăn vì nó sẽ ảnh hưởng không ít đến sức khỏe. Cậu bé vâng vâng dạ dạ rồi đi về nhà.
Mâu Thành Vũ cảm thấy bất an, hắn đi theo sau cậu bé. Hắn sợ cậu làm điều dại dột nhưng lại không biết phải ngăn cản thế nào.
Thời gian cứ thôi trôi qua, khi cậu bé được 11 tuổi thì người đàn ông đột nhiên đổ bệnh nặng, cơ thể suy nhược trầm trọng dù hằng ngày đều ăn đồ ăn bình thường, độc thì không có.
"Ông hiểu tội lỗi của bản thân không?" Cậu bé lạnh lùng nhìn người đàn ông nằm trên giường: "Năm đó ông giết mẹ tôi, bà lúc ấy cũng đang bị bệnh như thế này đấy tên khốn!"
"Mày đã làm gì tao hả thằng kia..." Người đàn ông thở phì phò nhìn cậu.
"Tất nhiên là đầu độc cơ thể ông rồi." Cậu bé lạnh lùng trả lời: "Suốt 5 năm qua, lúc nào ông cũng cảm thấy cơ thể mình không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-dai-dao-nhan-sinh-phan-1-de-quan-tai-the-chi-dai-ma-ton/2892514/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.