Hoàng A Trạm dường như không giống với Đỗ Dã Hố đang mệt lã, mà ngược lại sinh long hoạt hổ. Trong trận chiến đấu lúc nãy, hắn ta cũng là một trong số không nhiều những người hoàn hảo không chút tổn hại, có thể thấy vẫn có mấy phần thực lực, cũng không phải hoàn toàn chỉ biết cợt nhã. 
Đội ngũ đang đi tới, Hoàng A Trạm bỗng nhiên dừng bước. Hắn ta hít mũi sâu một cái: “Ta ngửi thấy một mùi hương.” 
Đội ngũ liền tạm dừng, 
Hắn ta lại nói: “Là son phấn của phụ nữ… Không, là mùi hương cơ thể.” 
Đám người nhao nhao liếc mắt. 
Hắn ta nói thêm: “Là mỹ nữ.” 
Đỗ Dã Hố tức giận nói: “Mũi ngươi là mũi chó à?” 
“A! Nữ quỷ xinh đẹp!” Triệu Nhữ Thành lập tức kích động lên: “Đệ đã nói là có mà? Đỗ lão hổ, huynh dẫn đã đi xem!” 
Không ai đế ý đến hai tên dở hơi này, bởi vì bọn họ đã đi đến ngay giữa trung tâm của trấn Tiểu Lâm, cũng nhìn thấy vòng xoáy cực lớn đang vận động kia. 
Trừ nó ra, cả Trung Cung vị không thừa lại 
vật gì. 
Bọn nữ nhân váy đỏ, lão già tóc trắng, tu giả áo bào đen, giống như chưa từng xuất hiện. 
Không chỉ là bọn chúng không tồn tại. Mà người, gia súc cũng không, thậm chí một viên ngói một viên gạch cũng không có, trừ sương mù kéo dài vô tận, cũng chỉ có cái vòng xoáy lớn cố quái, cô độc này. 
“Nha môn nơi này đâu rồi? Cái vòng xoáy này là thứ quỷ quái gì?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-chi-cong/3414633/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.