Trước đó ở ngoại môn, mấy huynh đệ kết nghĩa bọn họ có thể nói là nhóm người xuất sắc, không ai địch nối. Nhưng vào nội môn mới biết thế nào là trời cao đất rộng.
Như những người Khương Vọng đã tiếp xúc trực tiếp như: Lê Kiếm Thu, Trương Lâm Xuyên, Vương Trường Tường, khí chất khác nhau, nhưng người nào cũng đều là anh tài kiệt xuất, Khương Vọng tự cảm thấy bản thân mình không thể nào so sánh được.
Chỉ một Đạo viện thành Phong Lâm đã có nhân tài nhiều đến như vậy, nếu phóng mắt nhìn ra toàn bộ quận Thanh Hà, thậm chí toàn bộ Trang quốc thì sao đây?
Mà những thiên kiêu vang danh thiên hạ, khiến hào kiệt các nước ngưỡng mộ, lại là phong thái t’âm nào!
Nghĩtới những điều này, cũng không khiến Khương Vọng nhụt chí, ngược lại còn khiến ý chí chiến đấu của hắn bùng cháy dữ dội.
Chí ít bây giờ, hắn đã đạp chân lên trên con đường siêu phàm, đã đứng chung một sàn thi đấu với những người loá mắt kia. Vậy còn có cái gì có thế e ngại đây?
Nếu như hỏi trong thành Phong Lâm nơi phong nguyệt nào mê hồn nhất, mấy lão tham ăn
chắc chắn sẽ nói cho ngươi biết một đáp án đó chính là Tam Phần Hương Khí Lâu.
Không phải vì chỉ có ba phân sắc son hương phấn, mà là vì nó độc chiếm hết ba phần hương phấn của toàn thiên hạ, nên gọi là Tam Phần Hương Khí Lâu.
Dù chỉ là một tòa nhà nhỏ.
Nhưng từ ngày khánh thành, nó đã càn quét hết thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-chi-cong/3414617/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.