Nhưng mà vào lúc này, ngay hiện tại, hắn nhất định phải đòi lại công bằng cho cô bé có tên là Nữu Nhi kia!
Đây là trách nhiệm của một tu giả đối với bình dân.
Đây là trách nhiệm của một người trưởng thành đối với trẻ nhỏ!
Thân ảnh Khương Vọng vượt không mà tới, phá vỡ sương mù xám, xuất hiện ở trong mắt của yêu nhân mặt trắng. Mà trong lúc gã trừng to mắt, bị sự kinh hãi bao phủ, một đường kiếm quang lóng lánh, từ trên phủ xuống.
Đó là tia sáng cuối cùng gã nhìn thấy trước khi chìm sâu vào bóng tối vỏ tận.
Toàn bộ thi thể của yêu nhân mặt trắng từ giữa chia làm hai phần, thế nhưng bởi vì cánh tay phải sớm đã bị chém bay, hai phần thi thể cũng không đủ đối xứng.
Khương Vọng đáp xuống phía trước thi thể, tay buông lỏng, thanh trường kiếm kia đã vỡ ra thành nhiều mảnh nhỏ khó mà đếm được, lũ lượt rơi xuống đất.
Sứ mạng của nó đã hoàn thành.
Chất liệu của thanh trường kiếm này chỉ là
phổ thông, không thể chịu đựng thời gian Đạo Nguyên quán chú dài như vậy.
Mà Khương Vọng cũng lại một lần nữa cảm nhận được rõ ràng, bên trong Thông Thiên Cung rỗng tuếch. Những thứ nho nhỏ hoạt bát đáng yêu kia, đã chẳng còn viên nào nữa.
Trước khi làn khói mù vô chủ lan tràn ra, Khương Vọng đã trở lại trên quan đạo. Hắn chú ý thấy một bộ phận khói mù chạy tán lạn đến bên cạnh quan đạo, nhưng bị một loại lực lượng vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-dia-chi-cong/3414615/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.