Vừa bước vào Dược Cốc, mùi thơm nhàn nhạt của dược thảo đã quẩn quanh đầu mũi, theo từng lần gió thoảng qua mà quấn quýt không buông. Từ sáng sớm, khắp các ngóc ngách trong cốc đã tràn ngập tiếng cười nói náo nhiệt, bởi vì hôm nay là một ngày trọng đại, tất cả mọi người đều phá lệ dậy sớm hơn thường ngày.
Một năm một lần, Dược Cốc sẽ tổ chức cuộc thi tuyển chọn đệ tử cho khóa mới, quy mô không phải lớn bình thường. Ở Thần Ma đại lục, mặc dù luyện dược sư là một nghề cao quý nhưng vất vả, số người lựa chọn đi theo con đường này không hề ít. Hơn nữa, ở Dược Cốc không hề có nghĩa việc tu luyện ma pháp hay đấu khí bị đình trệ, cả những người cảm thấy bản thân có thiên phú hay hứng thú với việc chế dược và những người thiên phú tu luyện kém cỏi đều có thể đến Dược Cốc học tập.
Hai đệ tử hớt ha hớt hải từ dưới bậc thang chạy lên, vọt tới trước cửa một sương phòng mới dừng lại, đồng loạt quay sang nhìn nhau, vỗ ngực thở hổn hển. Cả hai hít sâu một hơi, lúc này một người nâng tay gõ cửa, cao giọng gọi:"Sư phụ!"
"Sư phụ!"
"Sư phụ. Người có trong phòng không ạ?"
Gọi vài ba lần không nghe thấy tiếng đáp từ trong phòng truyền ra, hai người trước cửa phòng quay mặt nhìn nhau, đều thấy sự sốt ruột trong mắt đối phương. Người vừa gõ cửa ảo não day trán, hỏi:"Làm sao bây giờ?"
"Không biết sư phụ lại đi đâu rồi nữa". Người còn lại lắc đầu cảm thán, lại nói tiếp:"Hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/216919/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.