Ngọc Lâm thiên sơn, đỉnh núi cao chót vót, xung quanh được bao trọn bởi mây mù.
Đông qua xuân tới, cảnh sắc trên núi ngập tràn sức sống, vô số loài hoa cỏ vui vẻ vươn cao, rực rỡ khoe sắc. Một biển hoa bách hợp trắng noãn như tuyết, trải dài ngút ngàn như biển sâu, cao ngạo đón gió, cánh hoa rung rinh, cố gắng phô bày tư thái xinh đẹp nhất của mình.
Hang động lớn tọa ngay trên đỉnh núi, chiếu theo ánh sáng mờ mờ của từng viên dạ mình châu đặt trên vách tường mà dẫn lối vào sâu. Ngay chính giữa hang động là chiếc giường bạch ngọc gần như trong suốt, trên giường tỏa ra khí hàn lạnh như băng, chỉ cần đứng gần cũng cảm thấy lạnh lẽo, thế nhưng lại không hề ảnh hưởng đến người đang an ổn nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền như say ngủ.
Tiểu cô nương khoảng chừng mười tuổi, mái tóc đen dài xõa xuống tận eo, hai tay đặt trên bụng. Khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo, làn da trắng mịn như gốm sứ thượng hạng, ở dưới hai hàng mi cong dài là sống mũi nho nhỏ thẳng tắp, khi chìm vào hôn mê lại mang chút vẻ hồn nhiên ngây thơ, không biết đến khi trưởng thành dung nhan ấy sẽ trở nên tuyệt mĩ như thế nào.
Một lão nhân đứng ngay gần đó, mái tóc điểm bạc, trên người mặc một bộ y phục xanh thẫm, cổ áo viền chỉ vàng đơn giản. Lão tầm sáu bảy mươi tuổi, dáng đứng thẳng tắp, khuôn mặt già nua nhuốm chút mỏi mệt. Đôi mắt mập mèm của lão nhìn chăm chăm vào tiểu cô nương nằm trên giường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/216912/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.