Mạc Thiên Di bị đánh thức bởi tiếng đập cửa liên tiếp.
Hai người náo đến hơn nửa đêm mới ngừng, sớm đã mệt đến mức không muốn động tay chân, nghe tiếng động hồi lâu mới chậm chạp nâng lên mí mắt. Võng Dực kéo nàng vào lòng, hai mắt vẫn nhắm tịt, khàn giọng gọi với ra:"Ai thế?"
"Là đệ". Giọng của Lăng Tử Hàm.
Mạc Thiên Di dụi mắt hỏi:"Có chuyện gì thế Tử Hàm?"
"Nhị sư tỷ, tỷ mau lên một chút, Nhan Nặc muốn gặp tỷ!"
Mạc Thiên Di ngồi bật dậy, thoắt cái đã tỉnh hơn phân nửa:"Đệ vừa nói ai?"
"Là Nhan Nặc!". Lăng Tử Hàm lớn tiếng thúc giục:"Y chạy trốn tới Dược cốc, ngất ở dưới chân núi được đệ tử trong cốc phát hiện, trong lúc ngất đi vẫn gọi tên tỷ, tỷ nhanh lên một chút."
"Chờ một chút, ta lập tức tới!"
Biết mình không nghe lầm, Mạc Thiên Di nhảy vội xuống giường, dùng tốc độ nhanh nhất thay y phục mới. Võng Dực nhìn dáng vẻ nóng vội của nàng, thầm nghĩ trong đầu.
Nhan Nặc chạy trốn tới đây, như vậy Nhan Tịch...
Nhan Tịch không phải không muốn đi, mà là không thể đi nổi.
Y bị Nhan Tự giam lỏng trong Vu Tộc, Nhan Nặc cũng là thử mọi thủ đoạn mới tìm được cơ hội trốn thoát, trên đường còn bị người của Nhan Tự đuổi giết, thiếu chút nữa đã mất đi tính mạng. Y được đệ tử trong cốc giúp thay y phục mới, trên mặt, cổ và tay chân đều có vết thương, thân thể nho nhỏ yếu ớt ngủ không yên ổn, Mạc Thiên Di vừa nhìn đã đỏ hồng hai mắt.
"Cứ để đệ ấy ngủ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154800/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.