Sự sốt ruột của A Kiện khiến Mạc Thiên Di hơi ngạc nhiên. Nàng liếc mắt, khẽ ừ một tiếng:"Ta tin đệ."
Mạc Thiên Di không để tâm càng khiến A Kiện không biết phải làm sao. Y không biết nhiều về nàng, đối với những sự kiện nàng gặp phải cũng không hề nắm rõ. Song, có một số chuyện, không cần mắt thấy tai nghe vẫn có thể đoán được. Tỷ như việc Mạc Thiên Di đã từng trải qua chuyện gì đó kinh khủng, đủ để khiến nàng đối với hết thảy đều đạm mạc thờ ơ.
Thứ mà A Kiện nghĩ tới nhiều nhất, chính là việc mất đi một người.
Mạc giáo chủ của Ma Giáo lại là một cô nương chỉ chừng hai mươi tuổi. Chuyện này thực hư thế nào, phải đợi người của y trở về mới biết được.
"Là ai khiến tỷ bị thương đến mức này?"
"Kẻ thù."
"Ta cần một cái tên"
"Vu tộc". Mạc Thiên Di tiếp tục hỏi:"Đệ còn muốn hỏi gì nữa không?"
Nếu như lúc này nàng có thể cất tiếng, giọng nàng hẳn sẽ thanh như nước trà, phù hợp với gương mặt không có chút cảm xúc. A Kiện lắc đầu:"Tỷ khiến ta có cảm giác ta đang hỏi điều không nên hỏi."
Mạc Thiên Di cười nhẹ:"Ngay lúc này chỉ cần đệ tiến vào Đế Đô, hỏi thử tên ta, người người đều sẽ nói Mặc Chiêu là kẻ chạy trốn bị Thánh Môn đuổi giết. Đây không phải chuyện gì bí mật."
Mặc Chiêu là tên trước đây của Mạc Thiên Di, A Kiện biết. Điều mà y không biết là, cái tên này đã cùng với Võng Dao xuống mồ, cùng nàng ấy bầu bạn suốt quãng đời còn lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154769/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.