Sở Diêm hành động rất nhanh, tới khi đứng vững trên đài đấu, Đỗ Nhị mới kịp thời phản ứng.
Trận tỷ thí bất ngờ níu lại không ít người vừa định rời đi, sự thay đổi ngoài ý muốn khiến Lý Tư cũng cảm thấy kinh ngạc. Nhìn lão đứng dậy, Tô Dịch Thành vừa cười vừa vuốt râu liên tục, dường như đối với đệ tử của Lý Tư còn hứng thú hơn so với đệ tử của chính lão:"Tên họ Sở kia khá lắm. Lão Lý này, dù sao Đỗ Nhị cũng là đệ tử lâu năm, không thể ngay cả một tân đệ tử cũng không thắng nổi chứ."
Tuy rằng không biết tại sao người Đỗ Nhị thách đấu đến cuối lại đổi thành Sở Diêm, trong lòng Tô Dịch Thành vẫn vô cùng hứng chí. Kịch hay đã bày sẵn trước mắt, không cẩn thận nhìn xem thật sự là quá uổng.
Quan hệ của lão với Lý Tư không ai không biết, mỗi lời nói ra đều mang theo thâm ý, hơn nữa còn không phải ý tốt, ít nhất đủ để khiến Lý Tư bức bối trong lòng. Nếu như Tô Dịch Thành không mở miệng, cho dù Đỗ Nhị có thua, Lý Tư cũng có thể mắt nhắm mắt mở. Tô Dịch Thành đã ẩn ý châm chọc, Lý Tư không thể coi như không thấy.
Người bối rối nhất phải kể đến Đỗ Nhị. Y vào Thánh Môn đã lâu, nhưng không phải trực tiếp thi vào, mà là do quan hệ với Đỗ Sách nên từ nhỏ đã được vào trong Thánh Môn học tập. Người quan sát bên dưới càng ngày càng đông, không chỉ người từ bên ngoài mà còn không ít đệ tử Thánh Môn cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154710/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.