Nhan Tịch không đáp mà gật đầu, giống như muốn nói.
Là ta.
Mặc Chiêu kéo Nhan Nặc từ ngoài cửa bước vào:"Sao hai người lại tới đây?"
Nhan Nặc chưa kịp mở miệng đáp, Nhan Tịch đã nhanh miệng ngắt lời:"Ta có chút việc, nhớ tới sư phụ nói đệ đang ở học viện nên tiện đường qua đây xem thử."
Lời đáp lấp lửng, Mặc Chiêu nhận ra Nhan Tịch không muốn nói, nên nàng không gặng hỏi. Như nhớ ra gì đó, Nhan Tịch lấy ra một bình ngọc và một phong thư trong tay áo đưa tới cho Mặc Chiêu:"Sư phụ có gửi cho đệ này."
Mặc Chiêu nghi hoặc mở ra phong thư, sau khi đọc xong, không kìm được cười nhẹ:"Sư phụ thật là."
Sở Ngân nghiêng người đọc thử, sau đó cũng cười. Không biết có nên gọi là tâm linh tương thông hay không, thứ Mặc Vô gửi cho Mặc Chiêu lại là một bình đan dược, gọi là Tịnh Tâm Đan. Loại đan dược này lão mới điều chế, chủ yếu là từ tịnh quả, tác dụng mặc dù giống như Thanh Tâm, so ra thì quý giá hơn nhiều.
"Phải rồi, ba người vẫn chưa chính thức gặp nhau phải không. Ta giới thiệu một chút". Cất đan dược vào túi, Mặc Chiêu kéo hai người Sở Ngân lại gần, chầm chậm nói:"Ngân Tử, A Diêm, đây là Nhan Tịch, là đại sư huynh của ta. A Tịch, hai người này là Sở Ngân, Sở Diêm...."
"Ta biết, là cao thủ sư phụ mời về bảo vệ cho đệ."
"Trước kia là thế". Mặc Chiêu lắc lắc ngón tay, cười đáp:"Còn hiện tại...ba chúng ta đã kết nghĩa huynh đệ."
"Kết nghĩa huynh đệ..."
"Ừ". Mặc Chiêu tự nhiên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154706/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.