Đã từng có một lần tới đây, Mặc Chiêu tự nhiên thấy quen thuộc hơn hẳn, nàng không muốn phí thời gian đánh nhau với ma thú, chủ động thả ra uy áp. Đường Nhân nói, ngưu tất nằm rải rác trong ma thú sâm lâm, có một lần lão đến đây, đã từng nhìn thấy không ít, khi đó không cần thiết, nên mới không lấy về.
Mặc Chiêu dựa theo những mô tả kĩ càng về ngưu tất, còn có bức họa trong y thư truyền thừa của Đường Nhân, cẩn thận nhìn ngó xung quanh. Nàng không muốn bỏ sót, nên bước đi rất chậm, tập trung tất cả các giác quan, từng chỗ từng chỗ đều nhìn ngắm kĩ lưỡng.
Ma thú sâm lâm rộng lớn bạt ngàn, các loại dược thảo lại nhiều không đếm xuể, việc Mặc Chiêu tìm kiếm một loại dược thảo mà không rõ vị trí giống như đang mò kim đáy biển. Nàng chỉ có một mình, nên hành động càng khó khăn hơn.
Mặc Chiêu lặn lội trong ma thú sâm lâm tròn trịa bảy ngày, mỗi ngày đều đi từ sáng tới tối mịt, nghỉ ngơi đôi chút, sau đó lại đi. Chính nàng cũng không rõ mình đã đi về đến đâu, nên cách một đoạn đều để lại một kí hiệu đánh dấu. Cũng may trong người nàng hồn lực dồi dào, thi thoảng sẽ cảm thấy đói bụng, nhưng vẫn còn cố gắng chịu được.
Nếu như cứ tiếp tục tìm kiếm vô định như thế này, thật sự không phải cách hay.
Nói không nản lòng là giả, cứ thế này mãi, không biết bao giờ mới có thể tìm thấy nữa. Chưa kể tới việc Sở Ngân và Sở Diêm hai người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154680/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.