Mặc Chiêu chìm vào suy tư, sự nghi hoặc vô tình hiện rõ trên gương mặt. Sở Ngân vẫn lẳng lặng nhìn nàng, thấy vậy bèn vỗ vai, hỏi nhỏ:"Sao thế?"
Nàng hơi giật mình, lắc đầu:"Không sao."
"Chỉ là...."
Chỉ là.... có chút không giống với tưởng tượng.
Mặc Chiêu mím môi lắc đầu, Sở Ngân cũng không gặng hỏi nữa.
Triệu Bỉnh Thần trước mặt chắp hai tay sau lưng, yên lặng đứng trên bục cao, thần sắc nghiêm nghị, sống lưng thẳng tắp như tùng. Bộ áo bào xanh thẫm với đai lưng bản rộng, mày kiếm mắt sáng, phong thái uy nghiêm, Mặc Chiêu nhìn y một thoáng, trong lòng đột ngột dâng lên một nỗi hoảng loạn vô cớ. Cho đến khi hai người mắt đối mắt, đôi con ngươi đen thẫm như sợi dây vô hình kéo nàng rơi xuống nơi vực sâu không đáy, Mặc Chiêu mới âm thầm giật nảy, vội vã cúi đầu xuống.
Khi ấy nàng mới hiểu, những xúc cảm rối loạn khác thường này từ đâu là có.
Đều là vì, người trước mặt, từng cái đánh mắt nhăn mày, thực sự giống với....
Không nhịn được thở dốc, Mặc Chiêu siết chặt hai nắm tay, mồ hôi lạnh sau lưng túa ra như tắm.
Thực sự giống với...
Phụ thân
Tiếng bước chân nhịp nhàng vang lên bên tai, khuôn mặt Mặc Chiêu không hiểu sao càng ngày càng trở nên trắng bệch. Sở Diêm nghiêng người, lén lút nắm lấy tay Mặc Chiêu mới phát hiện ra tay nàng lạnh toát, sốt ruột ghé tai nàng hỏi nhỏ:"Muội sao vậy?"
Hơi thở ấm áp phả vào một bên tai, Mặc Chiêu ngẩng đầu, thứ đầu tiên nhìn thấy là gương mặt tràn ngập lo lắng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154670/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.