Y phục so với Đổng Trác còn sặc sỡ hơn, giọng điệu so với Đổng Trác còn cao ngạo hơn, thái độ hống hách ngang tàn kia, không phải tứ sư đệ Lăng Tử Hàm, bát hoàng tử cao quý của Đông Phong Quốc thì còn ai vào đây nữa?
Nhắc tới danh phận Tiểu Tứ này, phải kể đến thời điểm vài năm trước, khi mà Mặc Chiêu lần đầu tiên gặp Lăng Tử Hàm trên Dược cốc. Vốn dĩ sau lần Mặc Chiêu đối chiến với Lâm Hiên, người Lăng Tử Hàm muốn nhận làm sư phụ là Mặc Chiêu, chứ không phải là Mặc Lão. Trớ trêu thế nào, Mặc Vô lại quyết ý thu nhận A Đại kia làm đồ đệ, Lăng Tử Hàm suy xét, nếu Mặc Chiêu lúc đó cùng lúc thu nhận y, há chẳng phải tên A Đại khốn khiếp kia còn xếp trên y một bậc hay sao.
Vừa nghĩ tới việc hàng ngày phải nhìn khuôn mặt bỉ ổi của A Đại rồi cúi đầu gọi y một tiếng sư thúc, Lăng Tử Hàm lập tức thấy rùng mình.
Vớ vẩn! Đường đường là con cháu hoàng gia kiêu ngạo, sao có thể bằng lòng làm sư điệt của tên nhãi y ghét nhất, còn gì là mặt mũi, còn gì phong thái uy nghiêm của y nữa. Thế là quanh co một hồi, cuối cùng Mặc Lão đành phải thu nạp thêm Lăng Tử Hàm vào nội môn, xếp sau A Đại một bậc.
Lăng Tử Hàm khi ấy không chịu, nhất quyết muốn làm lão tam, chỉ xếp sau Mặc Chiêu một bậc. A Đại kia cũng đâu phải loại vừa, thành ra một hoàng tử cao quý và một tên ăn vận như ăn mày, đỏ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154668/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.