Đến cứu nàng?
Võng Dao ngẩng mặt nhìn lên, mơ hồ thấy được gương mặt nghiêng của Mặc Chiêu qua lớp sa mỏng. Tuy không thấy rõ dung mạo, thế nhưng trên người người này thoang thoảng hương dược thảo dịu dàng, vô cùng dễ chịu. Võng Dao chỉ khựng lại một chốc, ngay lập tức càng giãy dụa mạnh hơn, cuồng nộ hét lớn, gần như dùng cả tay và chân để đấu đá người đang ôm nàng.
Dưới lớp sa, Mặc Chiêu khẽ mỉm cười.
Xem ra Võng Dao này cũng là một người thông minh.
Mặc Chiêu hừ một tiếng, vung tay, một tiếng "Bốp" lanh lảnh vang lên, Võng Dao đang giãy dụa một tay ôm má, ngã nhào xuống đất.
"Bản công tử muốn ngươi là phúc của ngươi, ngươi còn dám cấu bản công tử!"
Mặc Chiêu sầm mặt, tức giận quát. Hồng y nữ tử Vân Nhã không nghĩ tới đột ngột có một màn thế này, vội vàng ra hiệu cho hai người canh gác ngăn Mặc Chiêu lại. Sở Ngân và Sở Diêm lúc này đồng thời đi xuống chắn trước mặt Mặc Chiêu, lạnh lùng rút kiếm kề lên cổ hai người đang chuẩn bị tiến đến, ánh mắt sắc như dao.
Những quan khách ở đây đều là người không thể đắc tội, từ trước đến nay vì không muốn bại lộ danh tính nên luôn ẩn mình trong phòng bao, giao dịch khi đấu giá đều do hầu cận ra mặt, chưa từng có trường hợp như thế này bao giờ. Vân Nhã thầm suy nghĩ, tiến lên một bước, hơi cúi đầu, nhẹ nhàng cười nói:"Công tử việc gì phải vội thế. Đợi đấu giá kết thúc, nếu công tử ưu ái Võng Dao, mỹ nhân chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-di/1154663/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.