Chương trước
Chương sau
Thời gian như nước xuân đi đông đến một năm rất nhanh đã trôi qua rất nhanh đã trôi qua.
Từ Quang thành.
Võ Du bán thánh một năm trước liền đem theo võ tôn cường giả trở về.
Ngay khi về thành hắn liền cho mở ra hộ thành đại trận, tăng cường cảnh giác đề phòng kẻ thù công tới.
Một năm này tất cả Tây Vực liên minh tu sĩ đề ăn ngủ không yên, bọn hắn thật lo lặng Huyền Ma môn đánh tới.
Nhưng một năm trôi qua không hề thấy Huyền Ma môn bóng dạng, bọn hắn dương như đã bốc hơi trong nhân gian vậy.
Điều này làm chúng tu sĩ nghi hoặc không thôi, Huyền Ma môn đã cứu ra bọn hắn bán thánh lão tổ, theo lý mà nói bọn hắn tất nhiên sẽ phát động tổng tấn công mới đúng.
Nhưng bây giờ bọn hắn đến cái bóng cũng không thấy, cái này làm sao không khiến bọn hắn nghi hoặc được cơ chứ.
Không lẽ, Phong Ma cốc chiến sự Lục Nam chiến thắng?
Đáp án này hiện ra trong đầu không ít người nhưng rất nhanh liền bị bọn hắn bác bỏ.
Đùa cái gì chứ.
Phong Ma cốc lúc đó có bốn vị bán thánh, càng là có Huyền Ma môn vô số đệ tử trưởng lão, số lượng của bọn hắn phải đến mấy chục gần trăm vạn đi.
Cỗ lực lượng này đừng nói bán thánh, cho dù là chân chính võ thành cường giả cũng phải nhượng bộ lui binh đi.
Ngạo Thiên thành chủ thực lực rất cường đại nhưng cũng chưa đạt đến bán thánh a, nguyên cớ bọn hắn căn bản không tin Lục Nam có thể thắng, chỉ sợ thoát đi cũng là một vấn đề lớn.
...
Từ Quang thành trên tường thành.
Ánh tà dương ngả về tây, trên tương thành đứng lấy một bóng người lỗi lạc hắn tay môm một thanh kiếm đứng đây nhìn về Phong Ma cốc phương hướng, thân ảnh kia không phải ai khác chính là Kiếm Sinh.
Từ khi được Võ Du bán thánh đem trở về Từ Quang thành, chiều nào Kiếm Sinh lên trên tường thành đứng ngóng nhìn về phía Phong Ma cốc.
Hắn luôn hi vọng sư tôn có thể quay trở về cho dù chính hắn cũng cảm thấy chuyện này chỉ sợ rất khó.
“Sư huynh ngươi vẫn ở đây a”
Đang lúc Kiếm Sinh lâm vào trầm tư, một giọng nói đột nhiên vang lên kéo hắn trở lại thực tế, Lưu Vân từ một hướng khác đi tới bên cạnh hắn, hai người đứng sóng vai cùng nhìn về phía xa.
“Ừm, vẫn luôn ở đây, ta phải chờ sư tôn trở về”
Kiếm Sinh trầm ngâm nói.
Bên cạnh Lưu Vân nghe được lời này, hắn cũng lâm vào trầm tư.
Hai người bọn hắn, một người được sư tôn cưu mang từ nhỏ, dẫn vào tu hành, một người được sư tôn ưu ái nạp vào môn hạ, truyền cho thần công.
Bọn hắn sống chung với Lục Nam gần hai trăm năm qua, sớm đã đem Lục Nam xem như người trưởng bối được kính trọng nhất, bọn hắn thật sự không muốn Lục Nam xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, nhưng cuộc sống mà, đâu ai nói trước được đây.
“Sư tôn mất tích, ta thân là đệ tử vậy mà không thể đến tìm kiếm hắn, ta căn bản không xứng với sư tôn bồi dưỡng”
Lưu Vân ngón nhìn về Phong Ma cốc, trong miệng lẩm bẩm nói.
Cứ việc bây giờ hắn đã đột phá đến cấp 50 tinh thần lực nhưng lấy hắn bây giờ thực lực còn chưa thể đơn thương độc mã đến Phong Ma cốc, cho dù hắn muốn đi tìm sư tôn nhưng cũng là lực bất tòng tâm.
Bên cạnh Kiếm Sinh quay sang nhìn Lưu Vân một chút sau đó cũng đồng dạng thở dài.
Hắn làm sao chư nghĩ đến xuất thành tìm kiếm Lục Nam cơ chứ, chỉ là Phong Ma cốc bây giờ tình huống chưa rõ, Huyền Ma môn chỉ sợ đang trong bóng tối nhìn chằm chằm Từ Quang thành.
Bọn hắn thân là Ngạo Thiên thành thiếu chủ, là bây giờ Ngạo Thiên thành đỉnh cao chiến lực tất nhiên phải ở lại chỉ huy Ngạo Thiên thành căn bản không có khả năng rời đi.
“Ngươi cũng đừng lo quá, sư tôn làm người, ngươi ta đều rõ hắn tuyệt đối sẽ không làm việc bản thân không nắm chắc, tin tưởng sư tôn lần này đã có tính toán sẽ biến nguy thành an”
Kiếm Sinh nói, tuy lời nói như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn tràn ngập lo lắng dù sao đối phương ngươi đông thế mạnh, sư tôn lại chỉ có một mình thân cô thế cô chỉ sợ cửu tử nhất sinh.
“Ừm”
Lưu Vân gật đầu một cái, hắn cũng biết chuyện đến nước này làm gì cũng không có kết quả không bằng nghĩ lạc quan một chút.
Đang lúc hai người nói chuyện với nhau, đột nhiên từ Phong Ma cốc phương hướng, một vệt độn quang từ chân trời hướng Từ Quang thành bay tới.
“Kẻ nào đến? Là Huyền Ma môn bán thánh?”
Kiếm Sinh cùng Lưu Vân trước hết phát hiện có người tới đây, hai người trong lòng đều không khỏi nghiêm túc lên.
“Toàn quân đề cao cảnh giác, thông tri Võ Du bán thánh”
Kiếm Sinh phân phó một tiếng, hắn không dời mắt nhìn lấy độn quang đang bay tới, tay đã sớm cầm lấy chiến kiếm chuẩn bị cho mọi loại khả năng.
Độn quang tốc độ rất nhanh, chỉ chớp mắt đã đến Từ Quang thành phụ cận, lúc này độn quang dần chậm lại đến trước Từ Quang thành độn quang rốt cuộc dừng lại, quang hoa tán đi lộ ra Lục Nam thân hình.
Đúng, người đến chính là Lục Nam.
Hắn tốn thời gian một năm chữa thương lúc này thương thế đã chuyển biến tốt rất nhiều bởi vậy hắn quyết định trở về.
“Sư..sư tôn”
Kiếm Sinh cùng Lưu Vân nhìn thấy là Lục Nam, hai người kinh ngạc vô cùng nhất thời không kịp phản ứng, một lúc lâu sau hai người mới lấy lại suy nghĩ.
Hai người kích động nhìn lấy Lục Nam, cả hai như hai cơn gió nhanh chóng chạy đến Lục Nam trước mặt.
“Sư tôn, ngươi rốt cuộc trở về”
Kiếm Sinh ánh mắt tràn đầy kích động hướng Lục Nam cúi đầu.
“Hắc hắc, ta đã nói rồi sư tôn thần thông quảng đại tất nhiên sẽ biến nguy thành an”
Lưu Vân cười hắc hắc nói, hắn đồng dạng hướng Lục Nam cúi đầu.
“Được rồi, bớt nói nhàm đi, trước trở về rồi nói”
Lục Nam khoát tay một cái nói, hắn đem theo hai đệ tử trở về Ngạo Thiên thành biệt viện.
...
Lục Nam trở về tin tức rất nhanh liền truyền khắp Từ Quang thành, trong thành tu sĩ không ai không biết không ai không hay.
Cũng không lâu lắm Võ Du bán thánh xuất lĩnh chúng cường giả đến thăm hỏi Lục Nam nhưng bọn hắn đều bị từ ngoài cửu, Lục Nam lấy cớ bản thân vẫn bị thương cần bế quan chữa thương khước từ.
Võ Du bán thánh muốn Phong Ma cốc lúc đó tình huống, Lục Nam chỉ cho người thông báo một câu: ma loạn đã bình định.
Võ Du bán thánh nhận được đáp án, trong lòng thật lâu không bình tĩnh, Lục Nam đáp án mang đến cho hắn lượng thông tin quá lớn.
Điều này nói rõ, Phong Ma cốc trận chiến kia Lục Nam đã thắng, đối phương chắc chắn tổn thất không nhỏ bởi vậy Lục Nam mới dám nói ma loạn đã bình định.
Nhưng là, Phong Ma cốc lúc đó quy tụ Huyền Ma môn chín thánh binh lực a cùng với đó là bốn vị bán thánh, Lục Nam phải giết đến bao nhiêu người mới có thể để Huyền Ma môn trong thương được chứ.
Một vạn, hai vạn, mười vạn, hai mươi vạn, Võ Du bán thánh thật không dám nghĩ con số thật sự quá lớn.
“Nhanh, phải ngươi đến Phong Ma cốc điều tra xem tình hình như thế nào”
Võ Du bán thánh vội vàng phân phó nói.
....
Trong biệt viện.
Lục Nam lúc này đang nhàn nhã ngồi trên ghế, đối diện hắn, Kiếm Sinh đang báo cáo tình huống.
“Thưa sư tôn, lần này chúng ta Ngạo Thiên thành tham gia đại chiến tổn thất một trăm hai mươi tám vị võ hoàng, mười tám võ tông, bị thương một trăm năm mươi ba võ hoàng, hai mươi mốt võ tông, khôi lỗi thú tổn thất hai trăm ba mươi ba đầu, trong đó...”
Kiếm Sinh chi tiết báo cáo.
“Ừm, viên kia thánh nguyên ngươi đã xử lý tốt a”
Lục Nam hỏi, một viên thánh nguyên có thể bồi dưỡng ra một vị võ thánh cường giả, đây đối với Ngạo Thiên thành tới nói chính là cơ hội phát triển vượt bậc.
“Đã xử lý tốt, ta đã đưa cho Tức Tản hộ pháp, hắn đã trở về Ngạo Thiên thành bắt đầu luyện hóa”
Kiếm Sinh đúng như sự thật nói.
“Ừm, vi sư cần bế quan chữa thương một đoạn thời gian, ngươi trước ở đây đi, Vân nhi thì trở về giúp quản lý Ngạo Thiên thành đi”
Lục Nam phân phó nói, bây giờ Kiếm Sinh cùng Lưu Vân thực lực đều là võ tôn cảnh hai người bọn hắn tất nhiên cần phân ra tọa trấn hai nơi, dù sao Ngạo Thiên thành không thể không có cường giả tọa trấn.
“Vâng”
Kiếm Sinh cung kính nói.
“Ừm”
Lục Nam gật đầu một cái sau đó ra hiệu cho Kiếm Sinh lui ra, hắn thì trở về mật thất bế quan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.