Trên không trung.
Lục Nam bị dị hỏa bao phủ toàn thân, tựa như một cái hỏa nhân vậy, hắn một bên không ngừng điều khiến Băng Liên hỏa để nó hạ nhiệt độ cũng như lắng lại Băng Liên hỏa, một bên hắn không ngừng vận chuyển linh lực bảo hộ kinh mạch.
Nhưng là Băng Liên hỏa uy lực thật sư quá lớn, Lục Nam tuy đã không chế được nó nhưng Băng Liên hỏa cảnh hưởng đến thân thể vẫn là rất lớn, thân thể của hắn không ngừng bị dị hỏa ăn mòn, một cỗ lạnh thấy sương hàn khí không ngừng tràn vào cơ thể hắn khiến lục phủ ngũ tạng của hắn dần dần bị đóng băng.
Theo thời gian trôi qua Lục Nam ý thức ngày càng mơ hồ nhưng là cường đại ý chí vẫn chống lấy cơ thể hắn giúp cơ thể hắn không bị sụp đổ.
Chỉ là cuối cùng hắn vẫn không trống cự được, ý thức dần mất đi, cơ thể linh lực cũng ngừng lại vận chuyển, Lục Nam thân thể dần từ trên cao ngã xuống, dị hỏa không ngừng ăn mòn hắn tinh thần ý chí cùng thần hồn.
Tại ý thức triệt đến biến mất trước, Lục Nam ý thức tựa hồ rời xuống một hồ nước tĩnh lặng vậy hoàn toàn yên tĩnh không hề có bấy kỳ thứ gì chỉ có ý thức của hắn ở đó đang không ngừng chìm xuống.
“Đây là đâu?”
Lục Nam mơ hồ hỏi, hắn cố gắng mở mắt nhưng lọt vào mắt hắn nhưng đập vào mắt hắn chỉ có vô biên bóng tối.
“Ta sẽ chết sao?”
Lục Nam ý thức mơ hồ nói, hắn ý thức không ngừng mà chìm xuống đáy hồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-vo-thuong/548006/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.