Chương trước
Chương sau
Ngạo Thiên thành diễn võ trường.
Ngạo Thiên thành diễn võ trường được làm tứ cứng cáp khoáng thạch, bên trên càng được khắc họa trận pháp bảo vệ có thể chịu được cường độ lớn công kích.
Lúc này trên diễn võ trường, Lưu Vân cùng Xích Tiêu phân biệt đứng hai bên, xung quanh bọn hắn tụ tấp vô số tu sĩ, hai bên võ tôn cường giả phân biệt tọa trấn hai bên.
Trên diễn võ trường.
Lưu Vân làm đối Xích Tiêu làm ra một cái thủ hiệu mời.
Đối diện Xích Tiêu khuôn mặt vô cùng băng lãnh, hắn trước khi lên đài đã thu được xích Vân truyền âm bằng mọi cách phải giết chết Lưu Vân.
Thứ nhất muốn đem cho Tây Vực liên minh một hạ mã uy, thứ hai chính là Lưu Vân thiên phú quả thực quá yêu nghiệt, hắn thật không yên tâm để đối phương trưởng thành tiếp.
Đối với loại này tuyệt đỉnh thiên thiên kiêu, các giải quyết tốt nhất tất nhiên là bóp chết từ trong trứng nước nếu không đợi đối phương triệt để trưởng thành, người chết chính là bọn hắn.
Xích Tiêu khí thế càng lúc càng mạnh, sát khí không che dấu chút nào bộc phát ra.
“Ta sẽ cho ngươi thấy khinh thường ta hạ tràng”
Xích Tiêu nói, hắn được xem là Hồng Minh đệ nhất thiên kiêu, đối phương chỉ là Ngạo Thiên thành đứng thứ hai thiên kiêu vậy mà dám khiêu chiến hắn, đây đối với hắn tới nói chính là một sự sỉ nhục.
Theo khí tức không ngừng kéo Xích Tiêu thân thể đột nhiên xuất hiện một đoàn bạch sắc hỏa diễm, sau đó đoàn kia bạch sắc hỏa diễm liên bao khỏa toàn thân hắn.
“Tử hỏa sao?”
Lưu Vân liếc mắt nhìn lấy bị bạch sắc hỏa diễm bao phủ Xích Tiêu, đối phương vận dụng chính là dị hỏa.
“Đúng vậy, đoàn này hỏa diễm chính là một đóa tử hỏa, được lấy từ cửu phẩm Bach Phong chuẩn trên thân.”
Xích Tiêu cười nhạt nói, trên mặt hắn hiển lên đều là vẻ ưu việt.
Đoàn này tử hỏa là hắn sau khi đột phá võ tông cảnh, Xích Vân đích thân xuất lĩnh Hồng Minh mười vị võ tôn hoa một năm thời gian vậy giết một đầu Bạch Phong chuẩn lúc này mới lấy về cho hắn, xem như ban thưởng vì hắn đột phá võ tông cảnh.
Có tử hỏa trong tay, hắn tại Hồng Minh thế hệ trẻ tuổi bên trong có thể nói là hãn hữu địch thủ.
Đối diện Lưu Vân thật lâu không nói hắn đang dùng một đóa dị hỏa đây.
“Tiểu tử ta sẽ để chết một cách khó coi”
Xích Tiêu trong lòng nói một tiếng, hắn gầm lên một tiếng sau đó lao vào phía Lưu Vân.
Đối diện Lưu Vân cười nhạt một tiếng đồng dạng lao về phía Xích Tiêu chời lửa hắn chưa từng ngán qua ai.
...
Trên diễn võ trường.
Lưu Vân cùng Xích Tiêu hai người lao mạnh về nhau, khác với Xích Tiêu được bao khỏa bởi màu trắng tử hỏa, Lưu Vân bên này so sánh bình thường, hắn chỉ vận dụng linh lực bảo hộ thân thể, đến dị hỏa còn không có vận dụng.
“Oanh”
Lưu Vân cùng Xích Tiêu hai người va chạm vào nhau nhất thời khí lãng cuồn cuộn.
“A”
Xích Tiêu kêu thảm một tiếng, hắn trực tiếp bị Lưu Vân đánh bay ra xa, hắn chỉ cảm giác cánh tay truyền đến một hồi đau nhực như sắp gãy ra đến nơi vậy.
“Tốt cường đại nhục thân”
Xung quanh vậy xem chúng tu sĩ không nhịn được mà cảm thán một câu.
Cho dùng là Xích Vân, Nam Cung Ngọc Phong cũng ánh mắt ngưng tụ mà nhìn Lưu Vân, bọn hắn thật không ngờ Lưu Vân còn là một cái thể tu, nhục thân càng là cường đại như vậy.
Bên cạnh Lục Nam, Võ Huyền tôn giả cũng đồng dạng chấn kinh đến, tiếp theo chính là kích động, Lưu Vân chiến lực như vậy chiến thắng Xích Tiêu tỉ lệ rất lớn.
Lục Nam nhìn lấy vừa giao thủ một quyền kia khuôn mặt không có cái gì biểu lộ cũng không biết hắn đang nghĩ cái gì.
...
Trên diễn võ trường.
Xích Tiêu bị một quyền đánh bay, Lưu Vân tất nhiên không cho hắn cơ hội phản công.
Chỉ thấy Lưu Vân như một đạo lưu tinh bay thẳng về phía Xích Viêm, hắn quyền đầu phát lực trực tiếp hướng Xích Tiêu đầu lâu đánh tới.
Trước một quyền này uy lực, Xích Viêm cũng không dám đón đỡ hắn thi triển thân pháp tránh thoát Lưu Vân một quyền này trong gang tất.
Một quyền thất bại, Lưu Vân cũng không có ý định dừng lại, hắn xoay người 360 đô, sau đó một cước đạp thẳng về phía Xích Tiêu.
Xích Tiêu tránh đã không thể tránh, hắn chỉ có thể vận dụng lực lượng toàn thân nhằm chống lại Lưu Vân một cước này uy lực.
“Oanh”
Lưu Vân một cước đá thẳng vào Xích Tiêu phần bụng, một cước này uy lực trực tiếp đánh tan Xích Tiêu phòng ngự một lần nữa đá hắn bay ra xa.
Xích Tiêu nhân cớ hội đó cùng Lưu Vân kéo dài khoảng các, thể tu cận chiến quá cường đại, hắn cùng đối phương cận chiến đây chẳng khác nào là tự tìm cái chết, cách tốt nhất chính là dùng thuật pháp từ xa công kích đối phương.
Cùng Lưu Vân kéo dài được khoảng cách, Xích Tiêu liền không ngừng thi triển công kích từ xa đánh thẳng về phía Lưu Vân.
Đối diện Lưu Vân cũng không phải dạng vừa, hắn không ngừng thi triển bộ pháp nhẹ nhàng tránh đi Xích Tiêu công kích, đồng thời không ngừ cùng Xích Tiêu thu hẹp khoảng cách.
Xích Tiêu pháp quyết vừa bấm, tử hỏa hội tụ thành một đầu to lớn cự chuẩn, cự chuẩn vổ cảnh trực tiếp lao về phía Lưu Vân.
Đối diện Lưu Vân không những không tránh né mà còn chủ đọng xuất kích, hắn bấm ra một đạo pháp quyết luyện ngục tử hỏa thình lình xuất hiện, tiếp theo tử hỏa biến lớn hóa thành một đầu hỏa sư lao về phía cự chuẩn.
“Tử hỏa”
Đang quan sát Xích Vân nhìn thấy Lưu Vân thi triển luyện ngục tử hỏa trong nháy mắt liền đã nhận ra, bên cạnh hắn Nam Cung Ngọc Phong cũng kinh ngạc nhìn lấy tử sắc hỏa diễm.
Bọn hắn thật không ngờ Lưu Vân lại có cho mình tử hỏa, từ đây Xích Tiêu phần thắng liền nhỏ đi rất nhiều.
Lưu Vân có tử hỏa phòng thân vậy liền không sợ Xích Tiêu tử hỏa, hắn nhục thân chi lực lại như vậy cường đại, Xích Tiêu rất khó có cơ hội thủ thắng.
Mà cùng Lưu Vân giao đấu Xích Tiêu trong lòng đã sớm kinh hào hãi lãng, hắn thật không ngờ đối phương cũng có một đóa tử hỏa.
Cự sư cùng cự chuẩn lao vào nhau, hai bên giằng co không ngừng tại trên không, nhất thời không ai nhường ai.
Nhưng khi Xích Tiêu đang tập trung điều khiển hỏa chuẩn, hắn đột nhiên cảm giác đầu đau nhó, ánh mắt dần trở nên mơ hồ, đột nhiên Xích Tiêu miệng phun ra máu tươi.
Chỉ đợi có vậy Lưu Vân liền tăng lớn cường độ công kích, hỏa sư gấm lớn một tiếng liền thôn phệ lấy hỏa chuẩn.
Thuật pháp bị pháp Xích Tiêu tất nhiên cũng gặp phản phệ, hắn không ngừng ho ra máu tươi.
Nhưng Lưu Vân làm sao tha cho hắn, Lưu Vân không ngừng thi triển thủ đoạn công kích, Luyện Ngục tử hỏa hóa thành vô số mũi tên lao về phía Xích Tiêu.
Xích Tiêu vội vàng tế ra một cái vàng óng khiên thuẫn, hắn đánh ra một đạo pháp quyết khiên thuẫn phát ra chói mắt quang mang hoàn hảo bảo hộ hắn khỏi Lưu Vân công kích.
Dưới đài, Xích Vân cùng Nam Cung Ngọc Phong ánh mắt đã vô cùng âm trầm, bọn hắn đều chú ý đến Lưu Vân cường đại thể phách cùng tử hỏa lại quên mất Lưu Vân còn là một tên tinh thần lực tu sĩ.
Đúng vậy, lúc nãy khi giao chiến Lưu Vân đã sử dụng tinh thần lực công kích Xích Tiêu khiến Xích Tiêu phâm tâm từ đó phá Xích Tiêu thuật pháp.
Nếu không có Lưu Vân tinh thần lực quấy rồi, lúc nãy đối chiêu Xích Tiêu chưa chắc đã thua.
Trên đài.
Xích Tiêu nhìn thấy Lưu Vân công kích không làm được gì mình, hắn haha cười nói.
“Lưu Vân ta công nhận ngươi rất cường đại nhưng trận chiến này ngươi không thể nào thắng được, phong ngự của Thổ Hoàng thuẫn này là tuyệt đối.”
Đối diện Lưu Vân nghe được Xích Tiêu lời nói thì đình chỉ công kích, nhưng khi mọi người đều nghĩ hắn sẽ từ bỏ thì Lưu Vân lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một thanh trọng đao.
Trọng đao vừa xuất hiện trong nháy mắt, Lưu Vân khí thế liền biến đỗi, vỗ như một tôn hồng hoang mãnh thú khí thế trực tiếp liền tiêu biến không còn trở nên vô cùng nội liễm, như một thành năm trong võ bảo đao vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.