Chương trước
Chương sau
Vô Thiên cốc.
Bị Hắc Vân cung chủ phá hoại, Vô Thiên cốc trận pháp bị tôn hại nghiêm trọng may trong cốc còn hai bộ cửu giai trận pháp lúc này mới có thể chống lại yêu thú vây công nhưng tinh thế ngày càng chuyển biến xấu, nhân tộc một bên tử thương ngày càng thảm trọng.
“Oanh”
Kiếm Sinh một kiếm đem Hư Tử đẩy ra xa, hắn cùng tên này giao chiến rất lâu linh lực tiêu hao rất lớn may nhờ Lục Nam cho nhiều thủ đoạn bảo mệnh lúc này mới có thể chống xuống tới.
Đối diện Hư Tử đã sớm trong lòng chấn kinh, hắn nhưng là hàng thật giá thật võ tông lục trọng cảnh cường giả thế mà bị một tên võ tông nhất trọng cảnh cho dây dưa lâu như vậy.
Đây cũng không thể trách hắn, đối phương quả thật có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh khiến hắn vị này võ tông lục trọng cùng phải đau đầu không thôi.
“Hừ, tiểu tử ta không thể không thừa nhận ngươi rất kinh diễm nhưng chỉ đến vậy thôi, hôm nay ngươi tất phải chết”
Hư Tử hừ lạnh nói, Kiếm Sinh càng biểu hiện kinh diễm hắn càng phải giết chết đối phương nếu không đợi đối phương trưởng thành vậy kẻ bị diệt chính là Hắc Nguyên cung bọn hắn.
Hư Tử trên thân khí tức ngoại phóng, thân thể hắn dần trở nên hư hóa phiêu diêu tựa như hồn thể.
“Ám hệ thuộc tính”
Kiếm Sinh kinh ngạc thốt lên, ám hệ thuộc tính là một loại dị thuộc tính tu sĩ cực kỳ hiếm thấy thật hắn thật không ngờ đối phương lại là ám hệ thuộc tính tu sĩ.
“Hahah, được chết trên tay một vị ám hệ tu sĩ ngươi cũng xem như chết không uổng, được rồi lên đường đi”
Hư Tử cười nói, hắn như một biên đan pháo lao thẳng về phía Kiếm Sinh.
Kiếm Sinh không hề hoảng loạn, hắn chín thanh chiến kiếm hợp thành một đoàn, nhất kiếm chém về phía Hư Tử.
Chỉ là mặc kệ như thế nào công kích Hư Tử thân thể vẫn không hề tổn hại, đây là ám hệ tu sĩ cường đại chỗ, một khi triệt để vận dụng có thể không nhìn công kích vật lý.
Kiếm Sinh cũng biết đối phương đặc thù, hắn không còn công kích vật lý nữa, hắn pháp quyết vừa bấm nhất thanh chiến kiếm xuất hiện tại hắn trong lòng bàn tay, thanh này chiến kiếm cùng mười thanh kia khác biệt tản mát ra một cỗ cưỡng mãnh lôi điện chi khí.
Kiếm Sinh xuất ra nhất kiếm, một cái cự đại kiếm mang mang theo cường đại lôi điện chi lực đánh thẳng về phía Hư Tử.
“Oanh”
Hư Tử căn bản không nghĩ đến đối phương còn như vậy một chiêu trực tiếp ăn trọn công kích của Kiếm Sinh, hắn bị đánh bay ra xa trong miệng tràn ra dòng máu tươi.
“Vậy mà có lôi hệ vũ khí”
Hư Tử nhìn Kiếm Sinh trên tay chiến kiếm động dung nói.
Lôi hệ binh khí rất khó luyện chế, đặt tại tiểu vực có thể nói là bảo vật vô giá hắn thật không ngờ đối phương vậy mà năm trong tay một thanh lôi hệ binh khí như vậy liền khó làm.
Lôi hệ binh khí chính là ám hệ tu sĩ thiên sinh tính khắc chế, đối mặt Kiếm Sinh nắm giữ lôi hệ binh khí hắn thật rất khó nắm đối phương.
“Hừ, ngươi nghĩ nắm trong tay lôi hệ binh khí liền có thể thắng rồi”
Hư Tử hừ lạnh một tiếng, xung quanh Kiếm Sinh ba tôn võ tông thất trọng yêu thú hướng hắn công tới.
Kiếm Sinh chín thanh chiến kiếm tổ hợp thành một cái kiếm trận chống lại yêu thú công kích.
“Oanh oanh oanh”
Kiếm Sinh dù sao vẫn mới võ tông nhất trọng tu vi, một lúc đối đầu bốn võ tông cường giả công kích vẫn là khó mà ngăn nổi, bị đánh liên tục lùi ra sau.
...
Theo ngày càng nhiều yêu thú tham gia công kích, Vô Thiên cốc bên trong chúng tu sĩ tử thương ngày càng nhiều.
Trên không trung, Thác Dương tôn giả bị Giao Nhuận cuốn lấy khó mà thoát thân, đại chiến thời gian dài hai bên võ tôn cảnh chiến lực bắt đầu xuất hiện thương vong, nhân tộc một bên một vị võ tôn cường giả vẫn lạc mà yêu thú bên này là hai.
Chỉ là yêu thú võ tôn có tri viện bởi vậy yêu thú vẫn chiếm thượng phong.
Thác Dương tôn giả biết cứ như vậy bọn hắn chắc chắn phải chết, hắn cắn răng ngạnh kháng Giao Nhuận cự trảo, cự trảo ghim trên tay Thác Dương khiến tay của hắn gần như đứt lìa.
Thác Dương tôn giả cố nén đau đớn nhất kiếm chém ngang, Giao Nhuận căn bản không nghĩ đến đối phương sẽ sử dụng loại đấu pháp này, cự trảo trực tiếp bị Thác Dương tôn giả thoát ra.
Giao Nhuận đau đớn gầm thét, nó đuôi hung hắn đánh vào người Thác Dương tôn giả, Thác Dương tôn giả mượn nhờ lực lượng thối lui đến gần cốc bên dưới.
“Toàn quân rút lui, thủ tại cốc bên trong chỗ sâu”
Thác Dương tôn giả hạ lệnh một tiếng, hắn chiến kiếm liên tục vung vẩy tạo thành vô số kiếm khí không ngừng công kích yêu thú tạo trợ giúp cho chúng tu sĩ rút lui.
Nhân tộc chúng tu sĩ nắm bắt thời cơ nhao nhao hướng Vô Thiên cốc chỗ sâu chạy tới, võ tôn cường giả cũng nhanh dứt ra chiến đấu lui về Vô Thiên cốc chỗ sâu.
Kiếm Sinh cũng nhân cơ hội này dứt ra địch nhân hướng phía sau lui lại.
“Không được để bọn hắn chạy trốn nhanh chắn hắn lại”
Giao Nhuận nhanh hạ đạt mệnh lệnh hắn trong miệng phát ra một chùm khủng bố quang hoa công kích về phía Thác Dương tôn giả.
Thác Dương tôn giả khẽ hừ một tiếng, chín thanh chiến kiếm tổ hợp thành một cái cự đại chiến kiếm trực tiếp cùng quang hoa đụng nhau.
“Oanh”
Hai đại chiên số va chạm nhất thời trời long đất lở.
“Nhanh đi vào”
Thác Dương tôn giả mượn nhờ chiêu số uy năng tạm thời ngăn chắn bước tiến của yêu thú, hắn cũng mượn lực thả người vào Vô Thiên cốc chỗ sâu, nơi đây có cửu giai trận pháp càng là có tự nhiên cấm chế, yêu thú muốn công kích đi vào liền vô cùng khó khăn.
Trên trời Giao Nhuận nhìn thấy Thác Dương tôn giả thuận lợi rút về Vô Thiên cốc chỗ sau thì khẽ hừ một tiếng, nó biết nơi đó dễ thủ khó công muốn công phá sẽ rất khó nhưng nó cũng làm hết sức rồi, dù sao Thác Dương tôn giả chiến lực cũng không thu nó, trong thời gian ngăn nó quả thật không thể làm gì đối phương.
Bây giờ hắn việc có thể làm đó là chờ đợi viện binh cùng một chỗ công kích Vô Thiên cốc.
Vô Thiên cốc chỗ sâu.
Thác Dương tôn giả vừa tiến nhập Vô Thiên cốc chỗ sâu liền tiến hành tổ đội phòng ngự phòng chống yêu thú công kích.
Lần này đại chiến bọn hắn có thể nói là tổn thương thảm trọng, võ tôn cường giả vẫn lạc một người, võ tông cường giả hơn sau mươi người vẫn lạc, ngoài ra còn không ít người trọng thương.
Kiếm Sinh cũng bị thương không nhẹ, hắn trên vai xuất hiện một đạo to lớn vết thương kéo dài xuống tận eo, đây là do một đầu võ tông thất trọng yêu thú gây nên.
Không những vậy hắn linh lực cũng tiêu hao rất lớn, trong người còn mang nội thương nếu không chưa trị kịp thời rất có thể sẽ để lại di trứng.
“Được rồi, mọi người riêng phần mình chữa trị thương thế đi, bảo trì cảnh giác yêu thú lúc nào cũng có thể công kích”
Thác Dương tôn giả phân phó một tiếng sau đó ngồi xuống chữa thương, Lâm Thiên Thành thì phụng bồi bên cạnh, tên này cũng bị thương không nhẹ, cánh tay trái bị đoạn mất.
Mọi người đều riêng phần mình chữa thương, Kiếm Sinh cũng lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một viên chữa thương đan dược sau đó phục dụng.
...
Vô Thiên cốc chỉ cách Vô Nguyệt thành một đoạn, Lục Nam toàn lực phi hành rất nhanh liền đến, trên đường đi hắn còn tiện tay diệt sát hơn mười con võ tông cảnh yêu thú.
Lúc này Lục Nam đang đứng trên đỉnh một ngọn núi phía xa ngóng nhìn về phía Vô Thiên cốc, hắn nhìn bên ngoại cốc liên miên bất tuyệt yêu thú lông mày không khỏi níu chặt.
Yêu thú sô lượng quá lớn một mình hắn đánh đi vào đó là không thực tế, suy nghĩ một lúc Lục Nam quyết định trước theo dõi kỳ biến lại nói tiếp, thế là hắn phi thân trở xuống hướng Vô Thiên cốc phụ cận mà đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.