Chương trước
Chương sau
Vô Nguyệt thành quảng trường.
Kiếm Sinh cùng Lâm Thiên Thành hai người giao chiến chỉ là chút sóng nhỏ mà thôi, sau khi giao chiến Lâm Thiên Thành liền cùng Kiếm Sinh ngồi cùng một chỗ nói chuyện luận đạo.
Đối với cái này Kiếm Sinh cũng không quá bài xích, hắn cảm nhận được Lâm Thiên Thành người này chỉ là một tên chiến đấu cuồng ma, căn bản không có tính toàn gì, loại người này Kiếm Sinh cũng rất thích kết giao.
Xung quanh chúng võ tông cường giả cũng là hướng hai người nói chuyện làm quen, hai người này đều là các tiểu vực đệ nhất thiên kiêu chỉ cần không có bất ngờ gì sảy ra bọn hắn vào võ tôn cảnh chỉ là vấn đề thời gian, mấy vị võ tông làm sao không muốn cùng tương lai võ tôn giao hảo được chứ.
Nhất thời người bị ghẻ lạnh lại là Lưu Vân, đối với cái này Lưu Vân trong lòng cũng là buồn bực, mình bản thân cũng là một vị bát phẩm luyện đan sư đây, sao bọn hắn không để ý đến cớ chứ.
Nhưng buồn bực quy về buồn bực, Lưu Vân cũng không có cách gì, dù sao hắn là đánh không lại Kiếm Sinh hay Lâm Thiên Thành, tài nghệ không bằng người trách ai được cơ chứ.
“Được rồi, các vị đã đến đông đủ vậy lần này hội nghị xin được phép bắt đầu”
Đang lúc đám người truyện trò vui vẻ, một giọng trung khí mười phần trung niên nhân vang lên, đám người đều dừng lại cuộc nói truyện nhìn lên đài cao, nơi đó võ huyền tôn giả đang chắp tay mà đứng.
Trên đài, Võ Huyền tôn giả nhìn thấy đám người đã yên lặng lúc này mới nói
“Các vị, theo chúng ta do thám báo về, vạn năm một lần thú triều sớm thôi sẽ bộc phát, bây giờ thú triều còn cách chúng ta mấy ngàn dặm đường nữa, ước chừng lần này thú triều số lượng hơn ngàn vạn, trong đó không thiếu võ hoàng cảnh yêu thú, võ tông cảnh yêu thú, tuyệt đối có võ tôn cảnh yêu thú dẫn dắt chỉ là chúng ta còn chưa biết thực tế có bao nhiêu đều võ tôn cảnh yêu thú”
Võ Huyền tôn giả lời nói vừa dứt, bên dưới đám người một mảnh xôn xao, cho dù là những cái kia võ tôn cường giả cũng lông mày nhăn lại.
Bọn hắn sống không biết bao nhiêu năm trải qua không ít cỡ lớn thú triều có võ tôn cảnh yêu thú dẫn đầu thú triều cũng không ít nhưng lần này quả thật quá lớn hơn ngàn vạn chỉ yêu thú.
Phải biết cả Vô Nguyệt thành to lớn như vậy tu sĩ số lượng cũng chỉ có hơn trăm vạn trên dưới, võ hoàng cảnh chỉ có hơn mười vạn, võ tông cảnh cũng chỉ có gần một vạn nhiều, đối đầu với hơn ngàn vạn chỉ yêu thú số lượng cái này có chút nghe rợn cả người.
Quan trọng là bọn hắn còn chưa biết yêu thú chân thực số lượng, tình bào chung quy chỉ là ở xa quan sát, số lượng tuyệt đối nhiều hơn.
Không những thế, bọn hắn còn không biết thú triều bên kia có bào nhiêu tôn võ tôn cảnh yêu thú, nếu võ tôn cảnh yêu thú số lượng bằng hoặc ít hơn nhân tộc bên này còn dễ nói nếu số lượng vượt quá bọn hắn một bên vậy làm sao đánh.
Trên đài Võ Huyền tôn giả cũng biết mọi người lúc này hoang mang, chính hắn khi nhận được tin tức báo về cũng cảm thấy như vậy, hơn ngàn vạn yêu thú quả thật nhiều lắm cho dù chỉ là bình thường nhất yêu thú cấp một nhưng ném một tôn võ tôn cường giả vào giữ ngàn vạn yêu thú tên kia võ tôn cường giả cũng phải đánh đến hao hết pháp lực mà chết chớ nói chi trong ngàn vạn yêu thú đó cấp cao yêu thú số lượng tuyệt đối không ít.
Nhưng bọn hắn bên này tuyệt đối phải đánh nếu không để thú triều vượt qua Vô Nguyệt thành vậy hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng.
Võ Huyền tôn giả lời nói thấm thía nói:
“Các vị, ta biết các ngươi rất hoang mang, chính ta khi nhận được tình bào cũng cảm thấy như các người vậy, nhưng phía sau chúng ta chính là các tiểu vực, là gia quyến là tông môn của chúng ta, chúng ta căn bản không có cách nào để trốn vậy vì sao không buông tay đánh cuộc một lần, dốc hết sức chống lại thú triều, đừng quên chúng ta bên này còn có vũ khí, đan dược, trận pháp đây là những thứ mà yêu thú không có, ta tin chỉ cần chúng ta vận dụng được những thứ này chống lại lần này vạn năm một lần thú triều cũng không phải không có khả năng”
Không thế không nói tên này lãnh đạo một mặt vẫn là rất có tài, chỉ vài câu nói đã khiến đám người trong lòng bình ổn lại, mà nghe được nửa câu nói sau đám người đều bùng lên một sự tự tin.
Đúng a, nhân tộc bên này tuy số lượng không bằng được yêu tộc một bên nhưng bọn hắn có thể vận dụng trận pháp, vũ khí, vũ kỹ diệt yêu, nói không chừng thật có thể thắng.
“Được rồi, các vị hôm nay gọi mọi người đến đây thứ nhất là để báo cho các vị vạn năm thú triều mấy ngày này liền sẽ bộc phát thứ hai chính là báo cho quý vị sách lược để chống lại thú triều cũng phân chia quân số”
Võ Huyền tôn giả lớn tiếng nói, bên dưới đám người nghe được Võ Huyền tôn giả lời nói mọi người đều nghiêm túc lên.
Dừng một chút Võ Huyền tôn giả nói tiếp
“Chúng ta nhóm tôn giả đã thảo luận kỹ, lần này chiến dịch sẽ chia làm ba nhóm lớn: nhóm thứ nhất là quân tiền tuyến, nhóm này là nhóm có quân số nhiều nhất chịu trách nhiệm tại tiền tuyến chém giết yêu thú, nhóm thứ hai là nhóm hậu phương gốm có các luyện đan sư cùng luyện khí sư chuyên luyện chế đan dược cùng vũ khí phục vụ cho nhóm tiền tuyến, nhóm thứ ba là nhóm hậu cần chuyên cung cấp nhân lực vật lực cho hai nhóm trên”
“Tiếp theo ta sẽ nói từng nhóm phân chia...”
Võ Huyền tôn giả nói một lần là mấy canh giờ, trong lúc đó đám người nghe được cái hiểu cái không nhưng đại khái đã đoán ra nên làm như thế nào, đám người cũng là đông ý cách phân chia này của Võ Huyền tôn giả.
Mà Ngạo Thiên thành một bên, Lưu Vân được chia vào nhóm luyện đan sư, cũng không biết võ tình hay cố ý mà hắn được phân vào nhóm mà Huệ Phong phụ trách.
Kiếm Sinh thì ra tiền tuyến chém giết yêu thú, lúc đầu Từ đan tôn muốn cho hắn vào nhóm hậu cần nhưng Kiếm Sinh từ chối, hắn thân là kiếm tu cần không ngừng chiến đầu tôi luyện bản thân lần này vạn năm thú triều đối với hắn vô cùng nguy hiểm nhưng có là một lần lột xác cơ hội.
Đối với Kiếm Sinh quyết định Từ Thiên Long biết không ngăn cản được, hắn chỉ có thể nhờ phần Kiếm Sinh đến hảo hữu của mình dưới trướng nhờ đối phương chiếu cố Kiếm Sinh một chút, Lâm Thiên Thành thì đi theo Kiếm Sinh, sau khi bị Kiếm Sinh nghiền ép hắn liền lấy Kiếm Sinh làm mục tiêu lần này ra chiến trường hắn nằng nặc đòi cũng Kiếm Sinh một đội, Thác Dương tôn giả không còn cách nào khác chỉ có thể đồng ý.
Đối với cái này Kiếm Sinh cũng không có ý kiến, dù sao Lâm Thiên Thành cho hắn nhận thức ban đầu là một người tốt, hắn cũng nguyện ý có thêm một chút bằng hữu.
Bởi vì lần này thú triều số lượng lớn hơn dự tính ban đầu rất nhiều bởi vậy Võ Huyền tôn giả đã đề nghị chúng thế lực tăng phái nhân thủ đến Vô Nguyệt thành hiệp trợ được càng nhiều người thì càng tốt.
Đối với cái này chúng tu sĩ hiển nhiên đáp ứng, tổ chim đã vỡ trứng bên trong làm so lành đạo lý này ai cũng hiểu, lần này không phải chỉ là chiến tranh đơn giản như vậy mà là bảo vệ gia viên chi chiến ai cũng sẽ hết sức mình.
Ngạo Thiên thành bên này Kiếm Sinh cũng sai người đưa tin cho Tức Tản để đối phương tăng phái thêm trưởng lão đến Vô Nguyệt thành nhưng không nói cái khác thời gian từ Ngạo Thiên thành đến đây Vô Nguyệt thành đã là mấy tháng chỉ sợ khi đến đây đại chiến đã sớm kết thúc rồi cũng nên, nhưng đây là nói sau Kiếm Sinh vẫn phải làm như vậy để tránh lời không hay từ kẻ khác.
“Được rồi, các vị hãy trở về chuẩn bị đi, từ mai chúng ta sẽ dốc toàn lực xây dựng phòng tuyến chờ đợi vạn năm thú triều, lần này chúng ta nhất định sẽ giữ được Vô Nguyệt thành”
Võ Huyền tôn giả cao giọng nói, sau đó hắn thân hình lóe lên rồi biến mất, còn lại tôn giả cũng như vậy.
“Cung thỉnh các vị tôn giả”
Bên dưới đám người đồng thanh hô lớn, cho dù biết các vị tôn giả đã đi nhưng những này cấp bậc lễ nghi vẫn phải có.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.