Vô Nguyệt thành.
Viêm Hư vương chầm chậm đi đến Lưu Vân trước mặt, tay hắn chầm chậm dơ lên ý đồ một chưởng đem Lưu Vân đánh chết.
“Tiểu tử hôm nay cho dù có thiên vương lão cũng không cứu được ngươi”
Viêm Hư vương lạnh lùng cười nói, dám đối Viêm Hoàng quốc hoàng tử động thủ tội này tuyệt đối là tội chết.
“Hừ thật sao?”
Đột nhiên một giọng nói vang lên.
“Tất nhiên là thật”
“Hử”
Viêm Hư vương theo bản năng trả lời nhưng hắn liền nhận ra không thích hợp.
“Kẻ nào dám xen vào chuyện của ta”
Viêm Hư vương quát to nói.
“Oanh”
Hắn lời nói vừa dứt đột nhiên một tiếng nổ lớn vang lên, Viêm Hư vương cơ thể không hiểu thấu bạo tạc ra, hắn thân thể trùng trùng điệp điệp va chạm lên tường phố.
“Viêm huynh”
Nhị thống lĩnh nhìn thấy Viêm Hư vương hạ tràng không nhịn được kinh hô một tiếng, chỉ là hắn không đi đỡ lấy Viêm Hư vương mà cẩn thận quan sát bốn phía, đối phương có thể vô thanh vô thức đánh cho Viêm Hư vương chật vật như thế thực lực tuyệt đối vô cùng kinh khủng.
“Cạch cạch”
Viêm Hư vương từ trong đống gạch vỡ chật vật bò lên, hắn lúc này đã không còn bá đạo dáng dấp mà là một bộ dáng vô cùng chật vật, đầu tóc rối mù, khuôn mặt lấm lem quần áo thì rách rưới ở trước ngực hắn xuất hiện một cái to lớn lỗ thủng, da thịt chỗ đó bị đột thành ra cháy đen, nhìn Viêm Hư vương bộ dáng này đám người cũng đều ánh lên vẻ đồng tinh.
“Kẻ nào dám đôi ta hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-vo-thuong/547930/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.