Chương trước
Chương sau
Ngạo Thiên thành trên không.
Tức Tản lúc này đã hoàn thành đột phá võ tông chi cảnh, hắn thoáng cảm nhận bản thân cường đại lực lượng, võ tông chỉ cảnh đã mở trung đan điền bên trong linh hải, lượng linh lực không phải võ tông lấy hạ cảnh giới có thể so sánh.
Hắn pháp quyết nhất chuyển, ma thần pháp tướng xuất hiện phía sau, người cùng pháp tướng cùng nhau rống lớn một tiếng cường đại khí lãng quét sạch không trung.
Tại đây ngoại trừng Lục Nam bên ngoài còn lại tất cả tu sĩ đều cảm giác được bản thân chịu đến khổng lồ áp lực, một số cấp thấp tu sĩ còn trực tiếp quỳ xuống khó mà hô hấp, Tức Tản cũng chú ý đến chuyện này, hắn pháp quyết biến đội, ma thần pháp tướng tiêu thất uy áp cũng được thu hồi, mọi người lúc này mới hồi phục như cũ.
Cảm nhận xong bản thân mới lực lượng, Tức Tản liền điềm nhiên hạ xuống
“Chúng mừng Tức Tản hộ pháp đột phá võ tông cảnh”
Diệp Thiên Hoành bước lên trước chắp tay chúc mừng, Tức Tản liền nhiệt tình đáp lại.
“Chúc mừng Tức Tản hộ pháp”
“Tức Tản hộ pháp đột phá đến võ tông cảnh là phúc của Ngạo Thiên thành chúng ta”
Có Diệp Thiên Hoành mở đầu, còn lại chúng võ hoàng cường giả cũng nhao nhao tiến lên chúc mừng, đối với cái này Tức Tản đai đến cũng sẽ nhiệt tình đáp lại.
Tức Tản đến trước mặt Lục Nam sau đó quỳ một chân xuống.
“Tức Tản tạ ơn thành chủ, tại hạ xin thề sẽ dùng mệnh bảo hộ Ngạo Thiên thành”
Tức Tản nói, hôm nay hắn đột phá võ tông cảnh phần lớn đều nhờ vào Lục Nam cho công pháp cùng khổng lồ tài nguyên tu luyện, thiếu một cái cũng không được.
“Được rồi, ngươi vừa đột phá cảnh giới, căn cơ còn chưa vững chắc nhanh đi bế quan vững chắc cảnh giới đi tránh cho sau này ảnh hưởng đến căn cơ”
Lục Nam nói, Tức Tản biểu hiện khiến hắn vô cùng hài lòng, tuy đột phá càng cao cảnh giới nhưng vẫn giữ được lòng trung thành, cái này cũng xem là khó có được.
“Vâng”
Tức Tản miệng đầy đáp ứng sau đó biến mất không thấy, tu luyện thất của hắn đã bị phá hủy khi hắn đột phá võ tông cảnh, bây giờ hắn cần tìm một cái tu luyện thất mới.
Lục Nam cũng biến mất không thấy, hắn cũng trở về bản thân biệt viện, đám người thấy vậy cũng nhao nhao tản đi lo chuyện của mình.
Lục Nam biệt viện.
Lục Nam trong biệt viện cứ như một mảnh bồng lai tiên cảnh vậy, linh khí nồng đập hóa thành sương mù, linh tuyền róc rách chảy, trong ao linh ngư không ngừng vũ động, trong sân vô số kỳ hoa dị thảo đua sắc, linh dược khắp nơi.
Biệt viện trong sân nhỏ, lúc này trong sân nhỏ ngồi lấy năm người phân biệt là Kiếm Sinh, Lưu Vân, Lạc Hà Đức, Tống Quân Tình cùng Huyền Vận, bọn hắn đều tại trong sân tu luyện.
Nhiều năm không ngừng tu luyện cùng với sự trợ giúp của Lục Nam, năm người tu vi không ngừng gia tăng.
Bây giờ Kiếm Sinh đã đột phá võ hoàng thất trọng cảnh, nhanh trở thành Ngạo Thiên thành thứ ba cường giả, vượt qua Diệp Thiên Hoành đám người.
Lưu Vân cùng Huyền Vân sớm mấy năm trước cũng đã đột phá võ hoàng cảnh, bây giờ là võ hoàng tam trọng cảnh giới.
Tống Quân Tình cùng Lạc Hà Đức hơn một năm trước cũng đã đột phá võ hoàng, bây giờ đa là võ hoàng nhất trong.
Lục Nam cùng đám người đơn giản nói chuyện một chút sau đó đi tới bản thân ghế tựa ngồi xuống, lúc đi hắn bí mật truyền âm cho Huyền Vận nói nàng sau khi tu luyện xong đến gặp hắn một mặt.
Mấy canh giờ sau Huyền Vận kết thúc tu luyện, nàng nhanh chóng đến bên cạnh Lục Nam, sau đó giúp hắn xoa vai, lâu dài ở chung nàng đã không còn cảnh giác Lục Nam như trước nữa, dần dà nàng cũng như trong biệt viện đám người quen thuộc cùng Lục Nam thân thuộc ở chung.
Đối với cái này Lục Nam trước nay không có dị nghị gì, dù sao Huyền Vận có mạnh hơn nữa cũng chỉ là võ hoàng, trong mặt Lục Nam căn bản không dậy nổi sóng gió gì.
“Huyền Vận, ngươi đến đây cũng được mười lăm năm rồi a”
Đang tựa trên ghế Lục Nam bất chợt lên tiếng.
Nghe được Lục Nam câu hỏi Huyền Vận tay cũng không dừng lại, miệng chỉ nhẹ nhàng trả lời:
“Còn thiếu chút nữa liền được mười lăm năm”
“Ngươi vẫn còn khúc mắc chuyện Huyền Long chết cùng với chuyện Huyền Vân tông giải tán đúng không”
Lục Nam lại hỏi.
Nghe đến đây Huyền Vận tay rốt cuộc dừng một chút, ánh mắt nàng hiện lên một vẻ đau thương nhưng rất nhanh liền biến mất, nàng nói:
“Chuyện này không thể trách ai, có trách chỉ có thể trách sư tôn của ta chọn sai đường dẫn đến cả tông môn liên lụy, ta còn phải cảm tạ Lưu Vân, cảm ta tiền bối dơ cao đánh khẽ không huyệt tảy Huyền Vân tông”
Lục Nam nghe đến những lời Huyền Vận nói, hắn cũng hơi im lặng một chút, hắn nhận ra được Huyền Vận lời nói là thật lòng, mười mấy năm qua nàng cũng đã suy nghĩ thông rất nhiều.
“Ngươi cùng Lưu Vân có tính toán gì không?”
Lục Nam lại hỏi, hắn sớm đã nhận ra hai người có tình cảm với nhau nhưng cuối cũng vẫn là một chút thành kiến như một bức tường vô hình ngăn cách hai người.
Nghe Lục Nam câu hỏi, Huyền Vận ngẩn người thật lâu, cuối cùng nàng lắc đầu nói.
“Tiểu nữ cùng Lưu Vân có thể là có duyên không phận, với tiểu nữ mà nói có thể cùng hắn sống chung đã là tốt lắm rồi căn bản không cần thêm gì nữa”
Huyền Vận biết bản thân thân phận đặc thù, Lưu gia rất khó chấp nhận nàng, nàng không muốn làm Lưu Vân khó sử.
“Chuyện của các ngươi ta không quản được, nhưng có mấy câu ta muốn nói với ngươi: chuyện tình cảm đừng suy nghĩ quá nhiều, có đôi khi cho dù biết khó nhưng vẫn phải kiên quyết chọn lấy, đừng cho đến lúc hối hận đã muộn, người tu hành là đi ngược dòng căn bản không biết lúc nào bị dòng nước cuốn mất, thương hải tăng điền, đến lúc hối hận lại nhận ra quá trễ”
Lục Nam thấm thía nói, hắn sống không biết bao nhiêu tuế nguyệt, trải qua chuyện rất rất nhiều, có những sai lầm hắn không muốn đệ tư sẽ đi vào bản thân vết xe đổ.
“Được rồi ngươi ra ngoài tu luyện đi, nhớ lấy những gì ta nói”
Lục Nam khoát tay một cái sau đó nói, hắn muốn để Huyền Vận có thời gian suy nghĩ kỳ càng chuyện này, lời nói cũng đã nói hết còn lại quyết định phải dựa vào Huyền Vận cùng Lưu Vân hai người, hắn không quyết định được.
Huyền Vận đi ra ngoài tu luyện nhưng nàng trong đầu lúc này chỉ vang lên Lục Nam lời nói.
Lục Nam lời kia khiến nàng suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng Huyền Vận cười lắc đầu một cái, nàng quyết định làm theo lời Lục Nam nói, bỏ qua hết hậu quả cùng Lưu Vân tiến thêm một bước.
Đối với Huyền Vận quyết định Lục Nam cũng không biết, hắn lúc này đang tại luyện đan thất, trong này bày biện vô số dược liệu, những dược liệu này đều là chiếm được từ các thế lực đối địch, Lục nam muốn tranh thủ luyện chế thêm một số đan dược.
Bây giờ Ngạo Thiên thành khuyết thiếu chính là cường giả số lượng, ngoại trừ hắn cùng Tức Tản bên ngoài, còn lại Ngạo Thiên thành tu sĩ đến một cái võ hoàng đại viên mãn cũng không có, thực lực này đặt trong các vực xung quanh nhất đại thế lực căn bản là yếu nhất.
Lục Nam muốn luyện đan dược phần lớn là tăng tiến tu vi đan dược, hắn muốn trong thời gian ngắn bồi dưỡng ra nhiều một chút võ hoàng đại viên mãn tu sĩ, thậm chí là võ tông cường giả.
Lần này luyện đan hắn muốn luyện chế ba loại đan dược, một loại có thể giúp võ hoàng cường giả tăng cường tu vi thất phẩm đan dược, một loại có thể phụ trợ võ hoàng cường giả đột phá võ tông cảnh đan dược, cuối cùng là một loại giúp tăng cường tinh thần lực đan dược, Ngạo Thiên thành có không ít tinh thần lực tu sĩ hắn cũng nên luyện chút đan dược tăng cường thực lực của bọn hắn.
Nghĩ là làm, Lục Nam phất tay một cái, đan lô đột nhiên bật năm màu xanh dị hỏa hóa thành hỏa long không ngừng vờn quanh đan lô, từng loại từng loại linh dược dưới sự thao túng của Lục Nam không ngừng chui vào đan lô bị dị hỏa chiết xuất thành thuần khiết linh dịch.
Lục Nam ngày càng đắm chìm vào luyện đan, mật thất dần trở nên an tĩnh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.