Chương trước
Chương sau
Ngạo Thiên thành đại điện.
Tờ giấy vừa xuất hiện liền tản mát đi ra một cỗ cường đại khí tức, khiến tại trường đám võ hoàng cường giả không khỏi sắc mặt đại biến.
Bọn hắn đối mặt khí tức này đều cảm thấy một loại tử vong uy hiếp như đang hài đồng đối mặt cha mẹ, cỗ lực lượng này tuyệt đối có thể diệt sát bọn hắn.
Đây tuyệt đối là vượt qua võ hoàng lực lượng, quan trọng là đây chỉ là một tờ giấy mà thôi, một tờ giấy đã mang theo lực lượng mạnh mẽ như vậy, chủ nhân của tờ giấy này phải mạnh đến mực nào?
Trên chủ vị Lục Nam nhìn đám người một lát sau đó phất tay một cái, bám trên tờ giấy lực lượng bị hắn phong ấn lại, hắn phất tay một cái tờ giấy bay đến Diệp Thiên Hoành trước mặt, cái sau hiểu ý liền cầm tờ giấy liên đọc to:
“Ta là Huyền Vân vực, Huyền Thiên tông, Võ Huyền tôn giả.
Năm năm sau xung quanh khu vực phía tây của mười tám tiểu vực sẽ xuất hiện vạn năm mời gặp một lần thú triều.
Nay vì thiên hạ thương sinh ta viết tuyên cáo yêu câu các vực đứng đầu thế lực phái cường giả tập trung tại Hạo Nguyên vực, Vô Nguyệt thành cùng một chinh chiến chống lại vạn năm một lần thú triều.
Thời gian tập hợp là ngày mười lăm tháng bảy của bốn năm sau.
Nay ta viết thư này gửi đến Ngạo Thiên thành thành chủ mong Ngạo Thiên thành thành chủ cắt phải một vị võ tông cùng mười vị võ hoàng đến cùng một chỗ đối phó thú triều.”
Diệp Thiên Hoành đọc đến đây liền dừng lại, tờ giấy nội dung cũng chỉ như vậy.
Nhất thời đại điện lâm vào an tĩnh, bầu không khí có chút căng thẳng, bọn hắn đều biết tờ giấy kia chủ nhân tuyệt đối vượt qua võ hoàng cường giả nhưng tuyệt đối không ngờ hắn lại là một vị tôn giả cảnh.
Tông giả chín là võ tôn cường giả thường lấy xưng hào, võ tôn a, bọn hắn mới chỉ là võ hoàng cảnh giới, đừng nói võ tôn cho dù là võ tông cảnh giới cũng không dám nghĩ, một vị võ tôn chính là hạ vực đứng đầu cường giả, là hạ vực trong lãnh thổ hô phong hoán vũ nhân vật cường giả.
Còn về vạn năm một lần thú triều, cái này nghe tên đã cảm thấy nguy hiểm rồi, có thể bị võ tôn cường giả coi trọng như vậy, điều động cả cái khác địa vực người, hơn nữa lần thú triều này lại một lần ảnh hưởng mười tám tiểu vực phía tây, nó khủng khiếp có thể nghĩ.
Lần thú triều này tuyệt đối sẽ xuất hiện võ tôn cấp yêu thú, nếu không tựu không gây nên vị kia võ tôn cường giả coi trọng như vậy.
“Chuyện này theo các ngươi nên làm sao đây”
Trên chủ vị Lục Nam lên tiếng hỏi, đám người nhất thời không biết nên nói gì, đi nguy hiểm sẽ vô cùng lớn, không đi vậy tuyệt đối sẽ gây nên vị kia võ tôn cường giả bất mãn, đến lúc đó hậu quả cũng sẽ vô cùng nghiêm trọng.
“Võ Dương ngươi nói xem chuyện này ta nên đi hay không đi”
Lục Nam nhìn lấy đại điện không người nào lên tiếng, hắn nhìn Võ Dương hỏi.
Đối mặt Lục Nam vấn đề, Võ Dương nghiêm túc suy tư một chút sau đó khom người nói
“Lần này thú triều nếu đi chắc chắn sẽ có thiệt hại nhưng chưa chắc sẽ xuất hiện hậu quả nghiêm trọng nhưng nếu không đi chẳng khác nào chúng ta đang đối đầu với vị kia Võ Huyền tôn giả, chỉ sợ bọn hắn sẽ đối phó chúng ta lấy chúng ta giết gà dọa khỉ, tại hạ nghĩ lần này thú triều chúng ta nhất định phải đi”
Võ Dương lời nói làm trên điện đạm võ hoàng cường giả không khỏi gật gù, đúng vậy a, đi chưa chắc đã xuất hiện nghiêm trọng thiệt hại nhưng đắc tội một vị võ tôn cường giả vậy bọn hắn xong rồi.
Quan trọng là bây giờ đang là thời kỳ nhạy cảm, một khi không đi vị kia võ tôn cường giả rất có thể sẽ diệt đi bọn hắn nhằm giết gà dọa khỉ, đến lúc đó bọn hắn phải tính sao đây, đối mặt một vị võ tôn cường giả cho dù lấy toàn bộ Ngạo Thiên thành ra cũng không có vốn liếng chống lại.
“Ừm, vậy cứ làm theo Võ Dương trưởng lão”
Lục Nam đối Võ Dương hài lòng nhẹ gật đầu sau đó nói.
Dừng một chút hắn lại nói tiếp:
“Từ nay Võ Dương trưởng lão sẽ là Ngạo Thiên thành đại trưởng lão, sẽ cùng Tức Tản hộ pháp thay ta quán xuyến Ngạo Thiên thành”
Lục Nam lời nói khiến đại điện chúng võ hoàng cường giả đều kinh ngạc không thôi, tất cả đều nhìn về phía Võ Dương, tên này đúng là có vận khí cứt chó vậy mà gây nên thành chủ coi trọng.
“Tạ thành chủ đại nhân”
Võ Dương cũng vô cùng kinh ngạc, hắn lập tức quỳ xuống hướng Lục Nam khấu đầu.
“Được rồi, có được chức vị này đều là ngươi nỗi lực có được, ta rất thưởng thức đầu óc của ngươi, cố mà làm việc cho tốt”
Lục Nam nói, nếu Võ Dương không dám phát biểu bản thân ý kiến hắn cũng sẽ không chú ý đến cái sau, Lục Nam thưởng thức chính là Võ Dương sự thông minh, người này nếu có thể hảo hảo bồi dưỡng sẽ trở thành một cánh tay đắc lực giúp đỡ Lục Nam.
“Võ Dương xin tạ ơn thành chủ đại nhân”
Võ Dương lần nữa hướng Lục Nam cảm tạ.
“Được rồi, mấy năm nay ta bế quan có chuyện gì quan trọng sảy ra hay không?”
Lục Nam hỏi, hắn bến quan nhiều năm đối mấy năm qua sự việc hoàn toàn không biết gì cả.
“Hồi thành chủ, mấy năm qua chúng ta phát triển rất tốt không có chuyện gì sảy ra”
Diệp Thiên Hoành đứng lên nói, mấy năm qua Ngạo Thiên thành phát triển nhanh chóng đã chân chính trở thành Đông Vân vực đệ nhất thế lực căn bản không có thế lực dám cùng Ngạo Thiên thành bốc lên xung đột.
“Thành chủ ta đề nghị chúng ta nên xin xét lục tinh cấp thế lực, như vậy chúng ta tu sĩ sẽ được càng nhiều thế lực công nhận, làm việc cũng sẽ dễ hơn rất nhiều”
Đông Phương Doanh lên tiếng nói, từ khi thành lập đến giờ Ngạo Thiên thành vẫn chỉ là cửu tinh cấp thế lực theo Lưu gia nhưng bây giờ khác biệt bọn hắn tuyệt đối có thể trở thành lục tinh cấp thế lực.
Trở thành lục tinh cấp thế lực, Ngạo Thiên thành chúng tu sĩ cho dù đi ra bên ngoài gặp cường địch cũng có thể báo tinh cấp địa vị, như vậy có thể giảm bớt càng nhiều phiền phức không cần thiết, quan trọng là trở thành lục tinh cấp thế lực bọn hắn mới chân chính nhận được các thế lực khác tôn trọng.
Tại Thiên Võ đại lục này địa vị của một thế lực phụ thuộc rất nhiều vào tinh cấp địa vị của bọn hắn.
“Được, chuyện này các ngươi tự quyết định tốt”
Lục Nam nói, chuyện này cũng không có gì, với hắn độ quan trọng có không lớn.
“Được rồi, đã không có chuyện gì nữa vậy hôm nay họp đến đây thôi, tất cả ai về làm việc của người đó đi, còn mấy năm sau đi Vô Nguyệt thanh nhân tuyển sẽ tại ba năm sau công bố, các ngươi phải năm bắt thời gian tăng cao tu vi như vậy sẽ an toàn hơn một chút.”
Lục Nam nói sau đó biến mất trong đại điện, đám người chào hỏi nhau một tiếng sau đó rời đi, một nhóm lại cùng Võ Dương bắt chuyện hiển nhiên muốn đầu cạnh đối phương.
Đối với cái này Võ Dương ai đến cũng không từ chối, hắn cũng cần gia tăng vong nhân mạch như vậy hắn địa vị mới vừng chắc lên.
Ngạo Thiên thành cũ võ hoàng nhìn hết truyện này trong mắt nhưng cũng không có tỏ thái độ, dù sao Võ Dương xác thực có tài, được thành chủ đề bạt cũng là chuyện đương nhiên, nếu không có người tài thêm vào Ngạo Thiên thành làm sao phát triển.
Với lại Võ Dương quyền lực cũng không ảnh hưởng đến bọn hắn, bọn hắn là tam ti lục đường đứng đầu không phải mới bổ nhiêm người có thể lay động.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.