Thời gian lại không ngừng trôi, xuân đi đông đến lại thêm một cái năm năm nữa.
Ngạo Thiên thành.
Hôm nay Ngạo Thiên thành linh khí không ngừng vụ động một luồng thình lình uy áp xuất hiện khiến trong thành chúng tu sĩ không khỏi sợ hãi.
Ngạo Thiên thành trên không, Kiếm Sinh đang ngồi sếp bằng tu luyện, quan thân hắn linh lực không ngừng vũ động, Ngạo Thiên thành linh khí không ngừng hướng Kiếm Sinh lao tới tạo thành một cái cự đại vòng xoáy linh khí, linh lực cùng kiếm ý không ngừng hướng bên ngoài nội liễm, Kiếm Sinh lúc này đang đột phá võ hoàng cảnh.
Mười năm không ngừng tu luyện, Kiếm Sinh đã thành công tấn cấp võ hoàng cảnh, tiểu tử này thiên phú xác thực vô cùng khủng bố, cho dù là Lục Nam cũng cảm khái, nhớ năm đó bằng tuổi Kiếm Sinh hắn cũng mới võ vương cao giai cấp độ, cái này cũng không thiếu Lục Nam công lao, dù sao hắn đều cho Kiếm Sinh công pháp thích hợp nhất cùng tu luyện tài nguyên nhiều nhất nhưng phần lớn vẫn là Kiếm Sinh thiên phú.
Ngạo Thiên thành chúng võ hoàng cường giả đều xuất hiện, bọn hắn đều ánh mắt kinh ngạc mà nhìn đang đột phá Kiếm Sinh.
Kiếm Sinh thiên phú khiến bọn hắn bọn hắn tự ti mặc cảm, Kiếm Sinh mới bao nhiêu tuổi, mới hai mươi mấy tuổi mà thôi vậy mà đã đột phá võ hoàng, bọn hắn ai không có mấy trăm tuổi mới đột phá được võ hoàng cảnh, chênh lệch này không cần nói cũng biết.
Tức Tản thực lực đã khôi phục đỉnh phong, hắn nhìn lấy đang đột phá Kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-vo-thuong/547899/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.