Chương trước
Chương sau
Thiên Xà quốc hoàng cung.
Cột sáng phá hỏng từng tầng đất đá cùng kiến trúc, phóng liên tận thiên khung, xung quanh cột sáng tản mát ra màu lam hỏa diễm, nhiệt độ xung quanh cũng bị hỏa diễm làm cho không ngừng tăng lên.
Dị hỏa không ngừng lan tràn ra xung quanh, một số tu sĩ đen đủi bị dị hỏa lan vào người nháy mắt liền bị thiêu thành tro bụi, cho dù là Phi Thiên hoàng cùng Lương hoàng cũng không dám mào hiểm đến gần, dị hỏa lực lượng khiến bọn hắn cảm nhận được tử vong uy hiếp.
Dị hỏa quả nhiên cường đại, Phi Thiên hoàng cùng Lương hoàng trong lòng không ngừng cảm khái, chỉ là tiểu dị hỏa uy lực đã mạnh đến như vậy rồi chân chính dị hỏa còn mạnh đến như thế nào nữa.
Đồng thời trong lòng hai người lại đối với tiểu dị hảo sinh ra khát vọng càng lớn, chỉ cần nắm giữ cái này tiểu dị hỏa bọn hắn tu vi liền có thể tiến thêm một bước nữa, chiến lực cũng có thể trên diện rộng tăng lên.
Trong cột sáng Xà Mạn La đang ngồi tĩnh tọa, nàng quanh thân không ngừng có dị hỏa thiêu đột, khuôn mặt lộ vẻ vô cùng khốn khổ nhưng nàng không có đình chỉ, cơ thể không ngừng bị dị hỏa làm tổn thương sau đó lành lại, nhưng dị hỏa cỡ nào kinh khủng, Xà Mạn La thân thể đang không ngừng xuất hiện thương tích, cho dù nàng sức khôi phục kinh người cũng không thể nhanh chóng chữa khỏi.
Dưới mặt đất, dị hỏa cột sáng xuất hiện khiến Xà hoàng được cơ hội thở dốc, hắn nhanh chóng tản ra bản thân tinh thần lực cùng hồn lực không ngừng tìm kiếm xung quanh, rất nhanh hắn đã phát hiện một kẻ mặc áo đen.
Xà hoàng liền đánh ra một chưởng về phía kẻ kia, đối phương cũng nhanh chóng huy chưởng đón đỡ.
“Oanh”
Hai người chưởng lực va chạm vào nhau, người áo đen bị chưởng lực ép đến không ngừng lui lại sau, một chiêu này hiển nhiên Xà hoàng chiếm thượng phong.
Xà hoàng không vi bản thân chiếm thượng phong mà cảm thấy vui vẻ, hắn một chưởng kia có tới bản thân bày thành thực lực nhưng vẫn không thể làm bị thương đối phương, hiển nhiên hắc y nhân này cũng là một vị võ hoàng cường giả, quan trọng nhất là Xà hoàng cảm nhận được đối phương khí tức đem đến quen thuộc, một cỗ từ rất xưa khí tức quen thuộc.
“Ngươi là ai?”
Xà hoàng níu mày hỏi, đối phương khí tức khiến hắn nhớ đến một chuyện không vui trong quá khứ.
“haha, hoàng huynh mấy trăm năm không thấy ngươi vậy mà quên ta rồi”
Hắc y nhân cười lớn một tiếng sau đó hắn chủ động giải trừ bản thân che dấu thủ đoạn lộ ra khuôn mặt dữ tợn với một vết sẹo dài cắt chéo cả khuôn mặt.
“Lại là ngươi, sao có thể?”
Xà hoàng vừa nhìn rõ đối phương khuôn mặt trong nháy mắt hắn đã không nhịn được mà kêu một tiếng.
Người trước mắt này chính là hắn một vị hoàng đệ tên là Xà Nguyên, tuy khuôn mặt đã có nhiều thay đổi nhưng hắn vẫn có thể nhận ra đối phương.
“Haha, hoàng huynh ngươi bất ngờ lắm đúng không, hoàng đệ ta vậy mà không có chết còn đăng lâm võ hoàng chi cảnh”
Xà Nguyên cười lớn nói, trước kia tình cảm của hai người vẫn rất tốt, dù sao hắn cùng Xà hoàng là cùng một mẫu phi sinh ra nhưng tạo hóa chớ trêu vì tranh đoạt hoàng vị hai người thân huynh đệ liền đánh nhau đến không chết không thôi, cuối cùng hắn thua bị Xà hoàng trọng thương.
Vốn nghĩ bản thân đã không thể sống sót, thật may lúc bản thân bị thương rơi xuống vực hắn lại ngẫu nhiên xâm nhật vào một cái thời cổ võ hoàng cường giả động phủ, sau đó dựa vào trong động phủ vô sống thiên tài địa bảo đem vết thương chữa lành còn thuận lợi đạt được truyền thừa của đối phương.
Xà Nguyên dựa vào nhưng thứ này không ngừng tăng cao tu vi, mấy trăm năm sau hắn thuận lợi đột phá võ hoàng, sau đó ra nhập Phi Thiên cốc trở thành Phi Thiên cốc phó cốc chủ.
Mà Xà hoàng nhìn thấy Xà Nguyên còn sống còn trở thành võ hoàng cường giả trong lòng kinh ngạc không thôi, dù sao hắn từng tận mắt nhìn thấy đối phương rơi xuống vực bây giờ đối phương lại đứng trước mặt hắn, ai không bất ngờ cho được chứ.
“Hư, ngươi đừng tưởng trở thành võ hoàng liền có thể đánh thắng ta, năm đó hoàng vị chi tranh cũng nên có một trận kết thúc đi thôi”
Kinh ngạc quy kinh ngạc nhưng Xà hoàng vẫn giữ được bản thân bá khí, hoàng vị chi tranh chỉ có một người sống, hắn có thể làm Thiên Xà quốc quốc chủ bản thân giết huynh đệ còn thiếu hay sao?
“Haha, đúng chuyện năm đó cũng nên kết thúc đi thôi”
Xà Nguyên cười lớn nói, tiếp theo hắn người liền lao vào nhau, một trận chiến này chính là để kết thúc năm đó ân oán.
Lại nói Xà Mạn La, lúc này nàng đang không ngừng hấp thụ xung quanh linh khí, thân thể cũng không ngừng bị dị hỏa tẩy lễ, tuy quá trình này vô cùng thống khổ nhưng thực lực của nàng cũng không ngừng được gia tăng.
Trên thiên khung mây đen bắt đầu lăn lộn, thiên khung bắt đầu tản mát ra một loại vi diệu khí tức, đây là thiên kiếp báo hiệu.
Dưới cung điện, Diệp Thiên Hoành nhìn lên đầy trời lôi vân đang không ngừng hội tụ lông mày không khỏi níu một cái, theo hắn biết chỉ khi đột phá võ thánh mới có thể dẫn suất thiên kiếp, mà Xà Mạn La mới đột phá võ hoàng cảnh sao hội dẫn tới thiên kiếp rồi.
“Thành chủ vì sao Xà Mạn La đột phá võ hoàng cảnh lại xuất hiện thiên kiếp vậy?”
Diệp Thiên Hoành hướng Lục Nam hỏi.
Lục Nam ngẩng đầu nhìn trong cột sáng đang ngồi sếp nằng Xà Mạn La một chút sau đó châm rãi nói.
“Nàng là đang mượn nhờ dị hảo cưỡng ép tăng cao tu vi, cái này đã vi phạm thiên địa quy tắc, khiến thiên địa cảm ứng từ đó sinh ra thiên kiếp.”
Tu luyện một đường có thể sử dụng nhiều cách để tăng cao tu vi nhưng có một số cách vi phạm đến thiên địa quy tắc, một khi thức hiện hội dẫn đến thiên địa cảm ứng từ đó sinh ra thiên kiếp, mà dị hỏa là thiên địa linh vật, nếu luyện hóa nó từ đó tăng cao tu vi thì không sao nhưng Xà Mạn La đang cưỡng ép dị hảo phụ thể từ đó để bản thân đột phá võ hoàng cảnh, làm như vậy tất nhiên sẽ dẫn đến thiên kiếp.
“Ừm”
Diệp Thiên Hoành sau khi Lục Nam giải thích cũng phần nào hiểu ra, Xà Mạn La đây là đang dùng dị hỏa phụ thể để giúp bản thân đột phá võ hoàng, điều này đã vi phạm thiên địa quy tắc bởi vậy thiên địa hôi sinh ra thiên kiếp, còn vì sao nàng làm như vậy Diệp Thiên Hoành đoán là do công pháp của nàng khiến Xà Mạn La không thể luyện hóa dị hỏa bởi vậy chỉ có thể làm cách này.
“Đợi xem đi, nếu nàng có thể gánh chịu thiên kiếp vậy chiên lực của nàng sẽ tăng lên trên diện rộng, còn không gánh chịu được vậy không cần phải nói nữa”
Lục Nam nói, thiên kiếp cũng đem lại không ít chỗ tốt, chỉ cần vượt qua được thiên kiếp thân thể liền được tiên kiếp tẩy lễ từ đó cường đại lên, không những vậy chỉ cần người độ qua thiên kiếp liền có được một phần thiên địa chi khí từ đó tăng cao chiến lực.
Còn không độ được, vậy chỉ có một cái kết đó là thân tử đạo tiêu, mà những người độ qua thiên kiếp thường chết nhiều hơn là sống.
“Đúng”
Diệp Thiên Hoành cũng gật đầu đồng ý, hắn cũng biết độ thiên kiếp đem đến chỗ tốt.
“Ngươi không phải muốn đi cứu người yêu hay sao, bây giờ nhanh đi cứu nàng sau đó đem Kiếm Sinh cùng Lạc Hà Đức rời khỏi nơi đây, chuyện cướp dị hỏa để mình ta làm là được rồi, ngươi đem bọn hắn đến chỗ trước kia ngươi bế quan đợi ta.”
Lục Nam nói, nhìn chiến sự như vậy Diệp Thiên Hoành cũng không giúp được quá nhiều vậy không bằng để hắn bảo hộ đám người kia như vậy liền tốt hơn.
“Vâng”
Diệp Thiên Hoành đáp ứng sau đó rời đi, hắn biết thành chủ đã dám nói như vậy liền đại biểu Lục Nam có nắm chắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.