Chương trước
Chương sau
Thiên Quang thành.
Lục Nam mấy người tại Xà Quang thành du ngoạn, chớp mắt đã mười ba ngày trôi qua, hôm này Xà Quang thành vô cùng náo nhiệt bởi vì ngày hôm nay là là ngày tổ chức Thiên Quang hội.
Thiên Quang hội quả nhiên là Thiên Xà quốc đệ nhất thịnh hội, Xà Quang thành trên dưới đều tràn đầy một mảnh vui vẻ, người người trên đường phố đi lại, các loại ẩm thức, hình thức biểu diễn khắp nơi trên dưới Thiên Quang thành đều là một mảnh vui vẻ.
Thiên Xà quốc hoàng cung.
Là Thiên Xà quốc trọng địa, hoàng cung tất nhiên được canh phong nghiêm ngặt, nhất là hôm nay là ngày tổ chức lễ hội Thiên Quang khiến hoàng cùng càng được cảnh giới sâm nghiêm, trên dưới hoàng cùng thủ vệ tu vi thấp nhất cũng là tiên thiên đại võ sư cảnh, hơn nữa phải là tiên thiên đại võ sư đỉnh phong.
Với lại tiên thiên đại võ sư cảnh cũng chỉ có một ít mà thôi, còn lại đều là võ linh cảnh cao thủ, thậm chỉ tại hoàng cung chỗ sâu còn có mười mấy cỗ cường đại khí tức, tất cả đều là võ vương cường giả, đây đã phần nào cho thấy Thiên Xà quốc cường đại.
Trong hoàng cung một góc, hai bóng người đang từ tốn di chuyển, quan trong là canh phòng các thủ vệ đều không nhìn thấy hai người tồn tại cứ như hai người không tồn tại vậy, hai người này là Lục Nam cùng Diệp Thiên Hoành.
Nhân dịp Xà Quang thành đang tổ chức lễ hội Lục Nam cùng Diệp Thiên Hoành liền lẻn vào hoàng cung, bọn hắn đã sưu hồn một tên võ linh đỉnh phong thủ vệ biết được hoàng cung bên trong sự vật, lúc này bọn hắn đang hướng một nơi bí mật mà đi.
Theo Lục Nam sưu hồn, hôm nay từ võ linh thất trọng trở lên tu sĩ đều bị điều trấn giữ một nơi bí mật.
“Thành chủ đi như vậy không phải cách ta nghĩ chúng ta nên hóa trang thành thủ vệ như vậy dễ hơn nhiều.”
Diệp Thiên Hoành đề nghị.
“Vậy cũng được”
Lục Nam đồng ý, tuy bọn hắn ẩn thân không tệ nhưng phong hiểm quá cao, tốt nhất nên giả làm thị vệ như vậy liền tốt hơn.
“Võ huynh chúng ta vì sao bị điều đến đây vậy”
“Ta làm sao biết”
Hai tên võ linh đỉnh phong thủ vệ đang vừa đi vừa nói chuyện với nhau, đột nhiên
“Oanh”
Hai tên này bị Diệp Thiên Hoành đánh ngất, sau đó hắn thi pháp cầm cố hai tên này, hắn không giết chết hai tên này bởi sợ đối phương có hồn đăng như vậy sẽ bị phát hiện.
“Nhanh đi thôi”
Lục Nam phân phó nói, hai người tranh thủ sưu hồn, ngụy trang thành hai người này sau đó hướng một phương vị mà đi.
Một lúc sau Lục Nam cùng Diệp Thiên Hoành đến một cái đại điện, nơi đây đã sớm tụ tập không ít cao thủ, võ vương cường giả cũng không thiếu, phía trước nhất đứng lấy một bóng người, người đó chính là Thiên Xà quốc đại tế tư.
Diệp Thiên Hoành âm thầm đánh giá đám người, trong lòng kinh ngạc không thôi, Thiên Xà quốc vậy mà cất dấu nhiều võ linh cao giai trở lên tu sĩ như vậy, đơn thần số lượng phải đến hơn trăm người, võ vương cường giả cũng có mười bảy người, cỗ lực lương này không thể không nói cường đại.
“Nếu chỉ xét võ vương trở xuống tu sĩ Thiên Xà quốc tu sĩ có thể hoàn toàn nghiền ép Ngạo Thiên thành”
Diệp Thiên Hoành âm thầm nói, nếu chỉ xét võ vương trở xuống lực lượng Thiên Xà quốc đích thật so Ngạo Thiên Thành cường đại rất nhiều.
Chỉ là kinh ngạc quy kinh ngạc hắn cũng không có sợ hãi, tuy Thiên Xà quốc võ vương trở xuống số lượng vượt qua Ngạo Thiên thành nhưng võ hoàng cường giả có thể cùng Ngạo Thiên thành so sánh hay sao.
Nếu Đông Phương Doanh thuận lợi đột phá tinh thần lực hoàng giả, Ngạo Thiên thành hoàng cấp cường giả số lượng liền đạt tới năm vị, cỗ thực lực này tuyệt đối có thể nghiền ép Thiên Xà quốc.
Võ hoàng cường giả thực lực không phải bên dưới tu sĩ có thể so sánh.
Đại tế tư nhìn thấy đám người có mặt đầy đủ, hắn lúc này mới lên tiếng.
“Hôm nay triệu tập các ngươi đến đây bởi vì bệ hạ có một nhiệm vụ rất quan trọng, tối hôm nay các ngươi nhiệm vụ chính là bảo vệ tẩm điện này, cho dù chết cũng không được để bất kỳ kẻ nào tự tiện tiến vào”
“Cẩn tuân bệ hạ chi lệnh, đại tế tư chi lệnh”
Đám người nhao nhao quỳ một chân xuống biểu thị sau đó hộ lớn biểu thị quyết tâm.
Tiếp theo đại tế tư bắt đầu phân chia các đội bắt đầu tuần tra, ban thân hắn thì tự mình tọa trấn tại cung điện cửa vào, Lục Nam cùng Diệp Thiên Hoành lại được phân vào một đối.
“Thành chủ chúng ta nên làm sao để tiến vào đây?”
Diệp Thiên Hoành hỏi Lục Nam.
“Cứ từ từ, trong hoàng cung này tồn tại một tên rất mạnh nếu chúng ta tự tiện xông vào chỉ sợ đánh rắn động cỏ”
Lục Nam nói, vừa mới vào hoàng cung hắn đã cảm nhận được một cỗ khí tức rất cường đại, ít nhất phải là võ hoàng tam trọng cường giả đây là lý do vì sao hắn không tự tiện xông vào.
“A”
Diệp Thiên Hoành kinh ngạc a một tiếng, hắn thật không ngờ Thiên Xà quốc hoàng cung lại ẩn dấu như thế một vị cường giả, tuy không rõ đối phương tu vi nhưng được Lục Nam kiêng kị nói rõ đối phương tu vi rất mạnh.
Đang lúc hai người lần nhau thảo luận
“Oanh”
Đột nhiên cung điện phía nam bị công kích, một phần mái bị đánh nổ.
“Kẻ nào dám công kích Thiên Xà hoàng cung”
Thiên Xà quốc đại tế tư giận giữ hét lớn một tiếng, đồng thời cũng triển lộ uy thế, võ vương đỉnh phong tu vi, hoàng cung đại trận cùng Xà Quang thành hộ thành đại trận cũng được triển khai.
“Chuyện gì sảy ra”
Đang vui hội Xà Quang thành dân chúng nhận thấy hộ thành đại trận bị kích hoạt nhao nhao hoảng sợ, lâu lắm rồi hộ thành đại trận mới lần nữa triển khai, mỗi lần đại trận triển khai đều là đối diện đại nguy cơ.
“Xà Quang thành bị địch nhân tập kích, tất cả người dân nhanh chóng trở về nơi ở không được ra ngoài, kẻ vi phạm giết không tha”
Xà Quang thành thủ vệ không ngừng hô lớn, Xà Quang thành người dân hoảng loạn chạy về bản thân nơi ở.
Trên thiên khung.
Đại tế tư triển khai linh dực bay lên thiên không, còn lại các võ vương, võ linh cũng nhao nhao triển khai linh dực bay lên, xếp thành đội hình bảo vệ xung quanh cung điện.
Đối diện bọn hắn có tổng cộng hai mươi bảy bóng người, tất cả đều có lực lượng cường đại tất cả đều là võ vương cường giả, đứng đầu nhất một người càng là có thể ngự không phi hành, hiển nhiên là võ hoàng cường giả.
“Không biết tiền bối vì sao đến công kích chúng ta Thiên Xà quốc?”
Đại trưởng lão nói, đối phương là võ hoàng cường giả hắn thật không nguyện ý khai chiến.
“Haha ngươi một cái võ vương cũng dám nói chuyện với lão phu, Xà hoàng còn được, đúng không Xà hoàng”
Vị kia võ hoàng cường giả nói, đến hai từ cuối cùng hắn liền vận dụng đến linh lực, giọng nói của hắn vang vọng khắp hoàng cung.
“Hừ, Phi Thiên hoàng ngươi đừng có cuồng vọng, đây là Thiên Xà quốc không phải Phi Thiên cốc”
Một giọng già nua vang lên, một cái lưng còng lão giả đạp không mà lên, tuy nhìn hắn đã rất già nua nhưng không ai dám khinh thường bởi đối phương có thể ngự không phi hành, hiển nhiên là một vị võ hoàng cường giả.
“Bái kiến lão bệ hạ”
Đại trưởng lão cùng Thiên Xà quốc các cường giả nhao nhao hướng lão giả hành lễ, hắn chính là Thiên Xà quốc đời trước quốc chủ Xà hoàng.
"Xà hoàng vậy mà còn sống"
Diệp Thiên Hoành kinh dị nói, Xà hoàng chính là Thiên Xà quốc đời trước quốc chủ, tu vi vô cùng cường đại, thời gian đó Đại Chu quốc chỉ có thể lệ thuộc Thiên Xà quốc, nhưng Xà hoàng nghe đồi mấy trăm năm trước đã tọa hóa, Diệp Thiên Hoành thật không ngờ người này vậy mà còn sống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.