Chương trước
Chương sau
Huyền Vân tông quảng trường.
Trên thiên không, Diệp Thiên Hoành cùng Huyền Vận ba người không ngừng quyết chiến, hai bên chiên lực nhất thời khó mà phân cao thấp nhưng theo thời gian trôi qua Diệp Thiên Hoành dần dần trở nên yếu thế.
Dù sao Diệp Thiên Hoành cũng chỉ có một mình cho dù có vương khí nơi tay nhưng trường kỳ đối đầu Huyền Vận ba người vẫn khó mà bảo trì cân bằng.
Tại Huyền Vân tông hộ tông đại trận mắt trận vị trí, Hoàng Sơn đại trưởng lão đang điều khiển bạch sắc lôi điện không ngừng công kích Trần Nhật Nam.
Đột nhiên Hoàng Sơn đại trưởng lão cảm thấy phía sau lưng một trận phát lạnh, không kịp nghĩ nhiều hắn liền điều động linh khí tạo thành lớp màn chắn bảo hộ thân thể.
Chỉ là hộ thể linh khí chưa kịp thành hình, Lưu Vân đã xuất hiện tại Hoàng Sơn đại trưởng lão phía sau, tiểu hỏa cầu vẫn phiêu phù tại hắn trên tay, tuy chỉ nhỏ bằng nắm đấm nhưng ai cũng có thể cảm giác được trong đó ẩn chứa cường đại năng lượng.
Hoàng Sơn đại trưởng lão nào có thể nghĩ đến Lưu Vân giám ông kích hắn, giận dữ hắn liền lấy tay nhất chỉ đánh thẳng vào Lưu Vân trên ngực.
Đối với Hoàng Sơn đại trưởng lão công kích Lưu Vân lựa chọn không nhìn đến, hắn lựa chọn cùng đối phương lưỡng bại câu thương bởi vì chỉ cần Lưu Vân chắn lại đối phương công kích Hoàng Sơn đại trưởng lão liền có thể thoát khỏi công kích của hắn.
“Xoẹt” một tiếng Hoàng Sơn đại trưởng lão kiếm chỉ đã xuyên thủng Lưu Vân bả vai.
Lưu Vân cố nén đau đớn, hắn đánh thẳng hỏa cầu vào người Hoàng Sơn đại trưởng lão, chỉ nháy mắt Lưu Vân hỏa cầu đã đánh vào Hoàng Sơn đại trưởng lão trên ngực.
“Oành”
Một tiếng nổ lớn vang lên, luyện ngục tử hỏa lấy Lưu Vân cùng Hoàng Sơn đại trưởng lão làm trung tâm không ngừng lan tràn.
Tử hỏa nhiệt độ cao vô cùng, chỉ cần là nơi tử hỏa dính vào liền bị thiêu làm tro bui, một lát sau Hoàng Sơn đại trưởng lão lao ra khỏi đám hỏa, trên ngực hắn vẫn còn tin hoằn một cái lỗ máu, xung quanh còn có vết hỏa diễm khét lẹt.
Những người vây xem nhìn thấy một màn này trong lòng đều kinh ngạc không thôi, bọn hắn làm sao nghĩ đến Lưu Vân lại cất dấu cường đại như vậy một chiêu.
Hồng Nguyệt nhìn thấy một màn này trong lòng cười khổ không thôi, Lưu Vân này quả nhiên vẫn còn ẩn dấu cường đại như vậy ái chủ bài, nếu lúc nãy hắn sử dụng nàng chỉ sợ sớm đã mất mạng.
Trận pháp trận nhãn.
Hoàng Sơn đại trưởng lão bị Lưu Vân đánh cho bị thương nặng không thể chèo trống trận pháp, trận pháp không có ai chèo trống còn bị Lưu Vân tử hỏa phá hoại, cả trận pháp nhao nhao sụp đổ.
“Mẹ nó”
Tam Nguyên không nhin được phun ra một câu nói tục, Huyền Vân tông hộ tông đại trận là do đời đầu tiên tông chủ tạo dựng, trải qua nhiều đời tông chủ, thủ hộ Huyền Vân tông vô số năm thật không ngờ đến đời của bọn hắn hộ tông đại trận lại bị người cho phá.
Đây đối với bọn hắn tới nói chính là tội lỗi không thể tha thứ.
“Huyền Vân tông người nghe lệnh, không tiếc mọi giá tru sát Lưu Vân cùng hắn quan hệ người”
Tam Nguyên giận dữ hét lớn, hôm nay hộ tông đại trận bị phá không chém giết Lưu Vân đám người bọn hắn cho chết cũng không có mặt mũi gặp mặt Huyền Vân tông lịch đại trưởng bối.
“Cẩn tuân thái thượng trưởng lão mệnh lệnh”
Huyền Vân tông chúng đệ tử đồng thời hô lớn, khí thể này cho dù võ vương cường giả cũng không dám sinh sinh ngạnh bính.
Lưu Vân cũng cảm nhận được Huyền Vân tông xung quanh sát khí, hắn không dám lơ là liền thuấn di trở lại bên canh Trần Nhật Nam.
Huyền Vân tông hộ tông đại trận bị phá, Trần Nhật Nam áp lức liền không có hắn chắn trước Lưu Vân, ánh mắt không cảm súc nhìn về phía Huyền Vân tông đám người.
“Trận này càng ngày càng khó a”
Trần Nhật Nam tự nhủ một tiếng, lần này bọn hắn đã triệt để cùng Huyền Vân tông vạch mặt, sau lần này chỉ sợ không thể ở lại Hoàng thành được nữa, chỉ là đâm lao thì phải theo lao hắn cũng không có quá nhiều lựa chọn, hiển nhiên bây giờ hối hận đã không kịp rồi.
Nhìn thấy Hoàng Sơn dẫn đầu Huyền Vân tông mấy ngàn tu sĩ đáng lao đến Trần Nhật Nam liền lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một viên màu vàng đan dược sau đó quả quyết phục dụng.
Theo đan dược dung nhập thân thể, Trần Nhật Nam tu vi nhanh chóng đề thăng đến võ vương ngũ trọng đại viên mãn, tiệm cận võ vương lục trọng cường giả.
Kết hợp với vương khí cấp bậc nơi tay cho dù đối mặt võ vương thất trọng thậm chí bát trọng cao thủ hắn cũng có sức đánh một trận.
Trên thiên không, Diệp Thiên Hoành cũng chú ý đến Trần Nhật Nam biến hóa, hắn cũng đồng thời lấy từ trong trữ vật giới chỉ ra một mai đan dược cùng một mai ngọc giản.
Diệp Thiên Hoành không do dự đem ngọc giản bóp nát, sau đó đem đan dược phục dụng.
Theo đan dược phục dụng trong nháy mắt, Diệp Thiên Hoành khí tức liền nháy mắt tăng lên đến võ vương đại viên mãn cấp bậc.
Huyền Vân tông quảng trường.
Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam hai người tu vi khí tức tăng cao khiến trên sân đám người trợn mắt há hốc mồm.
“Truyện này sao có thể, đại Chu quốc làm sao lại có tạm thời tăng cao tu vi đan dược”
Đông Phương Doanh kinh ngạc nói, lúc nãy Lưu Vân phục dụng hai viên đan dược bọn hắn không chú ý tới, bây giờ Trần Nhật Nam cùng Diệp Thiên Hoành lẫn nhau phục dụng, hắn mới chú ý đến.
Tạm thời tăng cao tu vi đan dược tên như ý nghĩa, đan dược này có thể giúp người phục dụng trong khoảng thời gian ngắn tăng lên tu vi, như vậy trong chiến đấu có thể có lợi thế rất lớn.
Chỉ là đại Chu quốc chưa từng xuất hiện tạm thời tăng cao tu vi đan dược thậm chí cả Đông Vân vực này cũng không có mấy người luyện chế ra được, những vị kia ai không phải tiếng tăm lừng lẫy đan hoàng đại sư.
Từ từ đã, đan hoàng đại sư mới có thể luyện chế tạm thời tăng cao tu vi đan dược không phải là Diệp Thiên Hoành cùng Trần Nhật Nam phía sau liền có một vị đan hoàng đại sư.
Nếu nói như vậy không phải là là Lưu Vân sau lưng sư tôn chính là một vị đan hoàng cấp bậc đại sư.
Nghĩ đến đây Đông Phương Doanh trong lòng nhất thời kinh ngạc không thôi, tiếp theo là một cỗ nhiệt huyết, có thể thỉnh giáo một vị đan hoàng đại sư hắn khả năng đột phá đan hoàng cấp bậc hội tăng lên rất nhiều.
Không riêng Đông Phương Doanh, còn lại những người khác cũng có suy nghĩ như vậy nhất thời bọn hắn ánh mắt nhìn Lưu Vân hoàn toàn thay đổi, bởi vì Trần Nhật Nam cùng Diệp Thiên Hoàng từ lúc gặp được Lưu Vân mới có được những thứ này, hai chuyện này không liên quan đến nhau bọn hắn đánh chết cũng không tin.
Lưu Vân có một vị đan hoàng đại sư làm sư tôn vậy mọi chuyện đều nói thông được.
Nghĩ đến Lưu Vân sư tôn là đan hoàng đại sư, Hồng Thành liền hối hận không thôi, một vị đan hoàng đại sư đệ tử thiên kiêu đã bị bọn hắn vứt bỏ, bọn hắn chẳng khác nào vừa bỏ qua cơ hội đắp lên quan hệ cùng một vị đan hoàng đại sư, thử hỏi ai không hối hận cơ chứ.
Trên thiên khung.
Tam Nguyên, Thương Cực hai người kinh ngạc không thôi, bọn hắn nào nghĩ đến Diệp Thiên Hoành còn ẩn dấu như vậy một tay, tuy răng Diệp Thiên Hoành trạng thái bây giờ sẽ không kéo dài lâu nhưng ngắn ngũi võ vương đại viên mãn có vương khí nơi tay cũng không phải bọn hắn có thể địch.
So với Tam Nguyên hai người kinh ngạc, Huyền Vận lại so sánh lại không có quá nhiều ngạc nhiên, nàng đã từng nhìn thấy Lục Nam diệu pháp cũng phần nào đoán ra Lục Nam là đan hoàng đại sư.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.