Hoàng thành Diệp Tinh thương hội. Diệp Tinh thương hội nằm tai Hoàng thành phía tây, nơi đây cũng là Hoàng thành sầm uất nhất một nơi buôn bán. Là có thể cùng Hoàng thất cùng Huyền Vân tông vật tay cấp thế lực, Diệp Tinh thương hội nội tình không cần nói cũng biết, không nói cái khác chỉ riêng thương hội kiến trúc đã cho thấy phần nào. Diệp Tinh thương hội tổng bộ kiến trúc vô cùng to lớn tuy không thể bằng hoàng cung như vậy nhưng cũng không kém bao nhiêu, toàn bộ kiến trúc đều được làm từ những tài liệu trân quý năm ngàn năm linh mộc, đặc thù khoáng đá, ngàn năm huyền thiết,... Hộ vệ ở đây thuần một sắc là tiên thiên đại võ sư, thậm chí cầm đầu những người kia đều là võ linh cao thủ. Quan trọng nhất là Diệp Tinh thương hội nội bộ bên trong còn có một tòa tụ linh trận. Tòa trận này chính là đại Chu quốc duy nhất ba tòa tụ linh trận, tuy còn chưa bằng Lưu gia tòa kia tụ linh trận nhưng cũng có thể tăng lên gấp ba lần độ nồng đậm linh khí. Làm Lục Nam đám người đến Diệp Tinh thương hội, thời gian đã là buổi trưa. Diệp Thiên Hoàn liền dẫn đám người đến phòng tổng quản. Kiếm Sinh cùng Lưu Vân không ngừng đánh giá xung quanh, bọn hắn là lần đầu tiên nhìn thấy Diệp Tinh thương hội tổng bộ. Càng nhìn Lưu Vân càng kinh ngạc, Diệp Tinh thương hội không hổ là đại Chu quốc đệ nhất thương hội, bên trong thiên tài địa bảo nơi nơi đều có, hộ về cũng đều là tiên thiên đại võ sư thậm chí võ linh cao thủ, nêu đổi lại ở Lưu gia bọn hắn cũng phải là lực lương cấp cao thậm chí là trưởng lão cấp độ. Kiếm Sinh thì so sánh tùy ý hắn không có như Lưu Vân suy nghĩ nhiều như vậy, trong mắt hắn những người kia tuy lợi hại nhưng sư tôn vẫn là lợi hại hơn. Dưới sự dẫn dắt của Diệp Thiên Hoành rất nhanh bọn hắn đã đến Diệp Tinh thương hội phòng tổng quản. Phòng tổng quản nằm tai Diệp Tinh thương hội tầng cao nhất, bên trong đều được làm bằng vàng ròng khảm ngọc quý nhìn đến vô cùng xa hoa lộng lẫy. “Lục công tử xin đợi một lát” Diệp Thiên Hoành đối Lục Nam nói sau đó tự thân đi gõ cửa. “Vào đi” Bên trong truyền đến một giọng nữ tử. Nghe được giọng nói này Lục Nam lông mày hơi níu một cái, giọng nói này? Nếu hắn nhớ không nhầm đây là giọng của Đào Thiên Thu thì phải? Nhưng đối phương vì sao lại xuất hiện ở đây đây, không phải nàng là Nguyên thành phân hội tổng quản hay sao? Nghĩ không ra, hắn lắc lắc đầu bỏ qua nghi vấn trong lòng, lát nữa gặp không phải là biết rồi sao. Diệp Thiên Hoành không có chú ý đến Lục Nam kì quái biểu lộ, đạt được hồi đáp hắn liền đẩy cửa đi vào, Lục Nam đám người cũng theo sau. “Lão tổ người không phải muốn đi du lịch thêm vài năm sao, sao bây giờ liền về vậy?” Ngồi trên ghế một vị nữ tử đứng lên đói Diệp Thiên Hoành nói, người này không phải ai khác chính là Đào Thiên Thu. Bây giờ Đào Thiên Thu là thương hội tổng quản càng là Diệp Thiên Hoành muốn bồi dưỡng người thừa kế. “Có chút việc không đi nữa, nào đến đây để ta giới thiệu cho ngươi vài vị khách quý, đây là...” “Lục công tử sao ngươi lại đến đây vậy?” Diệp Thiên Hoành vốn muốn giới thiệu nhưng Đào Thiên Thu đã trước lên tiếng chào hỏi. Diệp Thiên Hoành bất ngờ hỏi: “Các ngươi quen biết nhau sao?” Đào Thiên Thu lên tiếng giải thích: “Lão tổ có điều không biết, vị này Lục công tử chính là Lưu gia phía sau vị kia, chúng ta bốn loại đan dược kia cũng là Lục công tử thủ bút” Nói đến đây Đào Thiên Thu ánh mắt không kìm được mà nhìn Lục Nam với vẻ cảm kích, nếu không có Lục Nam bốn loại đan dược nàng chưa chắc đã vượt qua gia tộc khảo hoạch sẽ không được làm thương hội tổng quản như vậy. “Hóa ra là vậy” Diệp Thiên Hoành lúc này mới hiểu ra thảo nào hai người có nhận biết hóa ra bốn loại đan dược kia chính là Lục công tử thủ bút. “Đào cô nương, không đây không phải tên thật của ngươi đi” Lục Nam lúc này lên tiếng nói, hắn đã mơ hồ hiểu ra chắc hắn Đào Thiên Thu được gia tộc thử thách đem đến Nguyên thành lịch luyện may nhờ mình bốn loại đan dược mới dễ dàng vượt qua gia tộc khảo hoạch được cân nhắc lên vị trí tổng quản này Hiển nhiên Đào Thiên Thu không phải nàng tên thật mà chỉ là nàng một cái danh tính tạm thời mà thôi. “Tiểu nữ Diệp Yên Nhiên xin ra mắt tiền bối, trước kia do nhiều vấn đề bởi vậy cần phải che dấu tính danh mong tiền bối tha lỗi” Diệp Yên Nhiên khom người nói, trong lòng nàng bây giờ còn đang vô cùng bất ngờ, tại Nguyên thành Diệp Yên Nhiên đã nhìn ra Lục Nam bất phàm nhưng cũng không quá cao, theo Diệp Yên Nhiên phỏng đoán Lục Nam nhiều nhất thì là một vị võ vương trung kỳ cường giả mà thôi. Chỉ là lúc này nhìn thấy lão tổ cung kinh biểu lộ, Diệp Yên Nhiên biết nàng đã đoán sai rồi, để lão tổ võ vương đỉnh phong cung kính như thế Lục Nam thực lực cùng tu vi chí ít phải cùng hoàng thất lão tổ cùng Huyền Vân tông tiền nhiệm tông chủ cùng một cấp độ loại kia. Thậm chí còn hơn, dù sao nàng còn chư nhìn thấy lão tổ đối hai người kia cung kính như vậy bao giờ. “Được rồi chuyện này để sau nói, Yên Nhiên ngươi nhanh sắp sếp cho Lục công tử cùng hai đồ đệ nghỉ ngơi, thông báo với tất cả trưởng lão tối nay ta sẽ mở tiệc cho Lục công tử tẩy trần” Diệp Thiên Hoành lên tiếng kéo Diệp Yên Nhiên từ cơn mê hoàn hoàn hồn lại. “Đúng ta bây giờ đi ngay” Diệp Yên Nhiên ngay lập tức đi chuẩn bị. “Lục công tử, các ngươi đi đường vất vả hãy nghỉ ngơi trước đi, tối nay ta sẽ mở tiệc tẩy trần chiêu đãi các vị” Diệp Thiên Hoành xông Lục Nam đám người nói. “Được” Lục Nam gật đầu đáp ứng sau đó đi theo Diệp Yên Nhiên sau lưng. Diệp Thiên Hoành nhìn đến đám người đi khuất, sau đó liền gọi một vị trưởng lão, hắn đem Lục Nam danh sách linh dược cho vị trưởng lão kia sau đó dặn dò cái sau tìm kiếm bên trên đồ vật. Làm xong mọi thứ, Diệp Thiên Hoành cũng về nghỉ ngơi. Cùng một thời gian đó, Lạc gia. Lạc Hà Đức dẫn đầu đoàn người trở về Lạc gia kho hàng, bọn hắn xếp còn lại hàng hóa vào kho sau đó hắn cùng Lạc Hạnh Nhi đi vào Lạc phủ. Trong Lạc phủ đại sảnh. Lạc gia gia chủ Lạc Hoài Vân đích thân ra đón nhưng khi nhìn thấy Lạc Hà Đức cùng Lạc Hạnh Nhi hắn lông mày hơi níu một cái, hai người đều đang bị thương. “Nhị đệ, Hạnh Nhi các ngươi đây là chuyện gì sảy ra” Lạc Hoài Vân đi ra đối hai người hỏi. “Chuyên rất dài dòng, trước vào trong rồi nói, đại ca ngươi mời phụ thân tới đây ta có chuyện quan trọng muốn cùng các ngươi bàn bạc” Lạc Hà Đức cẩn trọng nói, Lương gia có liên quan đến Nạp Lan gia, tuy chuyện kia là Lục Nam cùng Diệp Thiên Hoành làm nhưng hắn không dám khẳng định Nạp Lan gia sẽ không giận chó đánh mèo, quan trọng là việc quy phục Lục Nam bọn hắn cần bàn bạc cho thật kỹ. “Chuyện gì mà cần thảo luận với phụ thân mới được?” Lạc Hoài Vân níu mày hỏi. “Ngươi cứ làm theo ta chính là, chuyện này vô cùng quan trọng, liên quan đến Lạc gia chúng ta tương lai sau này” Lạc Hà Đức cẩn trọng nói, chuyện này nói nhiều không tốt. “Được, chúng ta tới từ đường nói chuyện đi” Lạc Hoài Đức cũng cảm giác vấn đề nghiêm trọng, hắn quyết định nói chuyện trong từ đường, nơi đó rất ít người lui tới nói chuyện tương đối an toàn. Ba người nhanh hướng từ đường mà đi, rất nhanh bọn hắn đã đến Lạc gia từ đường. Lạc gia từ đường so sánh rất đơn sơ, chỉ có một cái điện đường cùng một vài tấm lót, bên ngoài có để một lư hương to. Trong từ đường có một lão giả nhìn khoảng năm sáu mươi tuổi đang ngồi tĩnh tọa, người này là Lạc Hoài Vân cùng Lạc Hà Đức phụ thân Lạc Tinh Thuần, tu vi võ linh ngũ trọng cao thủ. “Phụ thân (gia gia)” Lạc Hà Đức cùng Lạc Hoài Vân, Lạc Hạnh Nhi đồng thời nói. “Ừm, Hà Đức, Hạnh Nhi các ngươi đã về, hả, các ngươi tự hồ đang bị thương” Lạc Tinh Thuần đối Lạc Hà Đức cùng Lạc Hạnh Nhi ân cần nói, nhưng nhìn kĩ hắn ngạc nhiên phát hiện Lạc Hà Đức cùng Lạc Hạnh Nhi đều có ít nhiều thương thế. “Chúng ta bị thương đã không đáng ngại, phụ thân, đại ca các ngươi nhìn xem những thứ này” Lạc Hà Đức nói, sau đó hắn đem tất cả tại Nguyên Vân thành đồ vật đều rời đi ra, nhất thời ở giữa từ đường xuất hiện một đống lớn thiên tài địa bảo cùng linh thạch. “Cái này cái này, các ngươi lấy đâu ra nhiều đồ vật trân quý như vậy” Lạc Tinh Thuần bị đống kia bảo vật nhất thời cho choáng, hắn rung động thật lâu mới hỏi được Lạc Hà Đức. Lạc Hoài Vân không nói gì nhưng khuông mặt ngơ ngác của hắn đã cho thấy hết thảy. “Chuyên này kể ra dài dòng, phải nói đến bọn ta tại Vân Dực cốc bị phục kích....” Lạc Hà Đức đem mọi chuyện tỉ mỉ nói một lần. Lạc Tinh Thuần cùng Lạc Hoài Vân nghe đến say xưa, đôi lúc bọn hắn lại thay hai người cảm thấy lo lắng rồi lại cảm thấy cao hứng, chuyện này thực sự quá huyền diệu. “Lão nhị ngươi nói ngươi đã đại biểu Lạc gia hướng vị kia quy phục, đối phương cũng cho chúng ta một cơ hội?” Lạc Tinh Thuần hướng Lạc Hoài Đức hỏi, chuyện này đối Lạc gia tới nói là thiên đại sư tình, nếu vị tiền bối kia cho Lạc gia cơ hội vậy bọn hắn phải bằng mọi cách nắm bắt lấy, đây có thể sẽ trở thành sợi dây giúp Lạc gia trèo lên cao hơn. “Đúng, vị kia không có từ chối ta mà nói đợi đến Hoàng thành rồi tính đây hiển nhiên là cho chúng ta một cơ hội biểu hiện, bởi vậy ta mới đem chuyện này nói cho ngươi cùng đại ca, chúng ta Lạc gia cần ôm được cái đùi to này” Lạc Hà Đức nói, chỉ cần được Lục Nam thu lưu vậy Lương gia sự tình không cần nhắc tới, nếu không được vậy Lạc gia sau này sợ phải nguy hiểm. Nghe được Lạc Hà Đức nói, Lạc Tinh Thuần cùng Lạc Hoài Vân đều gật đầu biểu thị đồng ý, Lạc gia nếu có thể ôm được Lục tiền bối đùi to vậy sau này không cần phải lo, gia tộc sau này tiền đồ cũng sẽ rộng mở hơn rất nhiều. “Được rồi, lão nhị chuyện này ngươi làm rất tốt, chúng ta Lạc gia lần này phải thật tốt thể hiện trước mặt Lục tiền bối, cho dù không thể trở thành Lục tiền bối người cũng phải cùng Lục tiền bối quan hệ thật tốt các ngươi hiểu chưa” Lạc Tinh Thuần lên tiếng nói. “Đúng” Mọi người đều gật đầu xưng phải, Lạc gia bọn hắn cuối cùng cũng có quật khởi cơ hội
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]