Nguyên Vân thành Đan Phương tầng hai.
Lục Nam điềm đạm ngồi uống trà ăn điểm tâm, Trương Hàn đại sư cùng Diệp Thiên Hoành cũng ngồi một bên.
“Lục công tử ta thương thế làm thế nào mới chưa được vậy?”
Diệp Thiên Hoành không nhịn được hướng Lục Nam hỏi.
Ngươi thương thế là do chú thuật tạo thành cần dùng dung chú đan mới có thể chữa khỏi.
Chú thuật là một loại ta thuật, ngươi nhiễm thuật này sẽ không chết ngay mà sẽ bị chú thuật từ từ gặm nhấm thần hồn cùng thể xác từ từ chết đi.
Nhưng đây cũng không phải là điểm kinh khủng nhất, điểm kinh khủng nhất của chú thuật là nó rất khó bị phát hiện, chỉ khi chú thuật đã ăn sâu vào xương tủy, phá hủy đại bộ phận thần hồn mới bị phát hiện, đến lúc đó muốn chữa cũng không kịp rồi đây mới là chú thuật điểm đáng sợ nhất.
Diệp Thiên Hoành năm đó vết thương chỉ là một đạo vết thương nhỏ mà thôi chỉ là hắn bị nhiễm một loại âm ỷ chú thuật thương thế mới chuyển biến sấu đến như vậy.
“A lại là chú thuật”
Một bên lắng nghe Trương Hàn đại sư bất ngờ thốt lên, hắn thật không ngờ Diệp Thiên Hoành bị nhiễm lại là chú thuật, thảo nào Diệp Thiên Hoành cầu kiến không ít luyện đan sư cuối cùng không ai có cách chữa.
Mà Diệp Thiên Hoành cũng là bất ngờ, không ngờ bản thân hắn bị nhiễm lại là chú thuật.
“Diệp lão đâu ngươi bị nhiễm chú thuật thực ra là vì sao? Ta nhớ đại Chu quốc không có cường đại chú sư a.”
Trương Hàn đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-vo-thuong/547834/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.