Chương trước
Chương sau
Nguyên thành Diệp tinh thương hội.
Nguyên thành Diệp tinh thương hội nằm ở Nguyên thành khu cực phía tây, đây cũng là Nguyên thành đắc địa nhất chỗ.
Cả tòa thương hội vô cùng nguy nga, xung quanh đều có các cửa hàng của thương hội buôn bán.
Hằng ngày người ra vào tấp nập, hoạt động mua bán diễn ra vô cùng sôi nổi.
Trước cổng vào, xung quanh khu vực thương hội hạ lạc đều có hộ vệ canh gác, những hộ vệ này đều có đại võ sư thực lực, một số còn có tiên thiên đại võ sư cảnh, điều này cũng cho thấy phần nào thực lực của thương hội này.
“Lưu gia chủ, ngọn gió nào đưa ngài tới đây vậy?”
Làm Lục Nam cùng Lưu Chính đến của thương hội lúc liền có một cái trung niên nhân chấp sự chạy ra đón tiếp, lôi kéo bọn họ vào trong.
Làm Nguyên thành đại gia tộc gia chủ Lưu Chính tại Diệp tinh thương hội cũng có chút đặc quyền, nhất là Lưu gia bây giờ tại Nguyên thành đang như mặt trời ban trưa.
Cái này trung niên quản sự tên là Vạn Tài, là quản sự thường xuyên tiếp đón Lưu Chính khi hắn tới Diệp Tinh thương hội.
Nhưng lần này có gì đó khác khác, lần này Lưu Chính mang theo một thanh niên, hơn nữa xem thái độ hình như tôn cái này thiếu niên làm chủ, cái này, cái này có chút không đúng nha.
Không lẽ.
Vạn Tài quản sự nhớ đến Lưu gia chuyện kia, nghe nói Lưu gia đã đánh Huyền Vân tông trưởng lão hơn nữa còn là một thiếu niên ra tay, một tát đập bay.
Nghĩ đến đây Vạn Tài quản sự hết nhìn Lưu Chính lại nhìn Lục Nam, cái kia...cái kia thanh niên không phái là vị thanh niên thần bí kia a.
Vạn Tài quản sự cũng là con cáo tinh ranh, chỉ nhìn một lúc hắn đã có thể đoán ra tám chín phần mười người thanh niên kia chính là vị cường giả một tát đập bay Huyền Vân tông trưởng lão vị kia.
“Không biết vị công tử này tên gọi là gì?”
Vạn tài quản sự thái độ cung kính đối Lục Nam hỏi
“Lục Nam”
Lục Nam đối với này thái độ chỉ hời hợt đáp lại.
Họ Lục vậy là đúng rồi, dù không đến dự Lưu Vân lễ bái sư nhưng Vạn Tài quản sự cũng nghe ngóng được vị kia thần bí nam tử tựa hồ họ Lục, đến đây Vạn Tài quản sự đã xác định vị này chính là Lưu gia vị kia.
Thế là hắn dẫn Lục Nam hai người đến phòng tiếp khách sang trọng nhất.
“Hai vị không biết đến chúng ta thương hội là vì mua đồ vật hay có đồ vật cần bán vậy”
Đưa ra được kết luận, Vận Tài quản sự đối với Lục Nam thái độ càng là tôn kính như tổ tông đồng dạng.
Cường giả nha, ai lại không kính trọng chứ.
Đứng một bên Lưu Chính cũng nghẹn họng nhìn Vạn tài quản sự.

Cái này người liếm cẩu chi đạo đã luyện đến lôi hỏa thuần thạnh.
Trước đây hắn đến dù Vạn Tài quản sự này cũng đối với hắn nhiệt tình nhưng còn lâu mới đến loại trình độ này.
Thật là một lão liếm cẩu mà!
“Cả hai”
“Thứ nhất ta cần mua mấy cái này vật liệu, các ngươi thương hội có thể có?”
Đối với Vạn Tài quản sự thái độ Lục Nam cũng không có quá nhiều tính tình.
Ở nơi này thực lực vi tôn thế giới chỉ cần ngươi đủ cường đai ngươi có thể có được những cái này liếm cẩu người chạy theo nịnh nọt ngươi, càng là có thể thích làm gì thì làm, đây là cường giả đặc quyền.
Lục Nam chỉ hời hợt đáp sau đó đưa cho Vạn Tài quản sự một tờ giấy nghi ba loại vật liệu.
Tiếp nhận tờ giấy Vạn Tài quản sự cũng không giám lãnh đạm, hắn ngay lập tực xem những vật liệu ghi trên tờ giấy.
Đọc xong lúc Vạn Tài quản sự lông mày cũng hơi níu lại.
“Vị công tử này, ba loại vật liệu trên chúng ta thương hội vẫn là có chỉ là cái kia linh thú yêu thạch có chút khó lấy a”
Nghe được Vạn Tài quản sự nói Diệp tinh thương hội có ba loại vật liệu, Lục Nam cũng có chút vui vẻ nhưng nghe đến nửa câu sau, hắn trong lòng lại trầm xuống.
Cái này thương hội không phải là không muốn bán cho ta a?
“Vì sao?”
Lục Nam chỉ nói ra hai chữ, hiển nhiên hắn đối với Diệp Tinh thương hội đã có bất mãn.
Vạn Tài quản sự cỡ nào tinh ranh, hắn đã nhìn ra được Lục Nam có chút bất mãn đối với việc này nhưng hắn làm chức quản sự này đã mười mấy năm, tình huống nào mà chưa trải qua chứ.
Thế là hắn đối Lục Nam vừa cười vừa nói:
“Lục cộng tử a, hai loại vật liệu kia đều có trong thương hội bảo khố chỉ là linh thú yêu thạch vốn Nguyên thành không thể có được, sở dĩ có cũng là vì ngẫu nhiên được ủy thác đấu giá mà thôi. Bởi vì được ủy thác đấu giá nên chúng ta thương hội không thể tùy tiện bán cho người khác mong Lục công tử thông cảm. Nếu Lục công tử muốn mua thì bảy ngày sau chúng ta thương hội sẽ tổ chức buổi bán đấu gia, đến lúc đó công tử có thể đến đấu gia hội đâu giá.”
Nghe được Vạn Tài quản sự giải thích Lục Nam cũng không tiện làm cái gì, dù sao ngươi ta chỉ là được nhờ đấu giá không phải là chủ vật phẩm, không thể quyết định bán hay không được.
Hắn cũng là người nguyên tắc Diệp Tinh thương hội không làm gì đắc tội với mình, không nên đưa người ta vào thế khó.
“Thôi việc này không liên quan đến các ngươi, hai thứ còn lại các ngươi bán cho ta là được rồi, còn về linh thú yêu thạch ta sẽ tự đấu gia vậy.”
Lục Nam quyết định bảy ngày sau tới đấu gia linh thú yêu thạch, tuy đấu giá sẽ khiến giá vật phẩm tăng cao không ít nhưng hắn còn cách nào đâu.
Nghe được Lục Nam không vì việc này mà làm khó, Vạn Tài quản sự cũng là thở ra một hơi, hắn thật sợ Lục Nam vì chuyện này mà làm căng lên, đến lúc đó bọn hắn cũng khó giải quyết vấn đề, dù sao đối phương cũng là một vị vượt quá Võ linh lục trong cường giả, Nguyên thành Diệp Tinh thương hội trên dưới cũng không có ai là đối phương đối thủ.
Thế là hắn liền phân phó thủ hạ đi lấy Huyền Linh thảo và Tịnh Liên hoa.
“Còn việc thứ hai, ta muốn cùng thương hội các ngươi làm một cuộc làm ăn”

Đạt được đồ mình cần, Lục Nam liền muốn kiếm thêm chút, dù sao Diệp Tinh thương hội cũng là đại Chu quốc đệ nhất thương hội, không nhân cơ hội kiếm chút tiền thì hơi phí.
Nghe đến Lục Nam muốn hợp tác Vạn tài quản sự hai mắt liền sáng lên.
Liên quan đến Lục Nam các loại tin đồn Vạn Tài quản sự đã nghe được không ít, không nói đi đâu ngay Lưu gia ba loại đan dược đã khiến Nguyên thành như bạo tạc, không người không biết, không người không hay.
Bây giờ Lục Nam muốn cùng thương hội hợp tác chắc chắn có thể kiếm lời lớn.
Đến lúc đó địa vị của hắn chắc chắn sẽ được nâng lên một tầng cao mới, có thể trở thành Nguyên thành Diệp Tinh thương hội tổng quản cũng không biết chừng.
Nghĩ đến đây Vạn Tài quản sự cười đến không ngậm miệng được rồi.
“Ách, thất lễ thất lễ”
Vạn Tài quản sự giật mình trở lại thực tế, nhận thấy bản thân đã làm điều vô lễ hắn liên xin lỗi Lục Nam hai người không thôi.
Ngồi uống trà Lục Nam khoát tay biểu thị không có gì, còn Lưu Chính thì nhìn Vạn Tài quản sự với ánh mắt nhìn kẻ tâm thần đồng dạng.
“Khục, Lục Công tử, không biết ngài nói đến chuyện làm ăn là gì vậy?”
Vạn Tài quản sự ngay lập tức kéo Lục Nam vào chuyện chính, nhưng nhìn đến ánh mắt bất thường của Lưu Chính, khuôn mặt lại không tự chủ được đỏ lên.
Chuyện này đúng là quá mất mặt rồi, ta mười mấy năm bán hàng chưa một lần thất lễ như vậy, còn là đối với một khách hàng quan trọng nữa chứ, ta đúng là tên ngốc mà!!
“Ngươi có biết Lưu gia bốn loại đan dược?”
Lục Nam đối Vạn Tài quản sự hỏi.
“Biết, tất nhiên là biết, Lưu gia bốn loại đan dược Nguyên thành ai mà không biết chứ!”
Không cần nghĩ nhiều Vạn Tài quản sự liền trả lời, thuận tiện còn vỗ chút mông ngựa.
Nhưng nói xong hắn như nghĩ đến gì đó, liền đối Lục Nam hỏi
“Lục công tử không lẽ ngài muốn dùng bốn loại đan dược kia dao dịch”
“Đúng”
Oanh, nghe được Lục Nam câu trả lời, Vạn tài quản sự đầu bạo luôn rồi.
Bốn loại đan dược kia thần kì ai cũng biết, càng là cung không đủ cầu, cái này nếu thành, hắn trở thành phân hội tổng quản là chắc rồi.
“Lục công tử, chuyện này quan trọng, ta không thể một mình quyết được, còn xin hai vị chờ giây lát, ta đi gọi thương hội tổng quản”
Đối với cái này Lục Nam liền đồng ý, dù sao chuyện lớn như vậy một cái quản sự nhỏ nhoi không thể tư quyết được, chỉ có thương hội tổng quản mới có thể quyết định.
Thế là Vạn tài quản sự liền bước nhanh ra khỏi phòng tiếp khách hướng một căn phòng khác mà đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.