Lưu Vân lúc này thái độ cũng chính là Lưu gia trên dưới lúc này thái độ, giận đến không thể nhẫn.
Chỉ là đối với cái này lới nói, Nạp Lan Kiệt chỉ là hừ lạnh một tiếng đạo:
“Đúng thì như thế nào! Các ngươi nghĩ các ngươi là ai? Ta cho các ngươi bấy nhiêu mặt mũi đã là độ lượng với các ngươi lắm rồi! Còn nghĩ mình là quyền quý gia tộc chắc?”
“Lưu Chính chuyện hôm nay các ngươi chỉ có thể đồng ý nếu không Lưu gia nghênh đón chính là diệt tộc”
Nói rồi hắn ngạo nghễ mà nhìn Lưu gia nhóm người, trong mắt hắn Lưu gia chỉ là một cái tiểu gia tộc, đến một tên võ linh cũng không có, lấy cái gì đối đầu với bọn họ chứ phải biết phía sau hắn chính là Huyền Vân tông.
Nạp Lan Kiệt thái độ khiến trên dưới Lưu gia giận đến nghiến răng nghiến lợi đến cả Hồng Nguyệt đang ngồi trên ghế cũng thấy có chút quá đáng.
Nàng đứng dậy ra hiệu cho Nạp Lan Kiệt không nói nữa sau đó hướng Lưu Chính đạo
“Lưu bá phụ thứ lỗi cho Hồng Nguyệt mạo muội, chỉ là việc hôn ước này ta không thể nào chấp nhận, ta hôn sự chỉ ta mới có thể quyết định, hơn nữa ta không thể gả cho một người như Lưu Vân được bởi vậy các vị muốn cũng được không muốn cũng được hôm nay ta đến đây để giải trừ hôn sự này, mong các vị hiểu cho”
“haha”
Không chờ Lưu Chính nói chuyện Lưu Vân đã cười lên chỉ là tiếng cười này mọi người đều cảm thấy sự giận giữ thêm cả một chút khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-vo-thuong/264683/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.