Chương trước
Chương sau
Thiên Đế đang đứng một bên bị Tống Giang gọi bất ngờ, vẻ mặt ngây ngốc ngắm nhìn xung quanh tìm kiếm người tên Tiêu Tiêu.

Nhìn Thiên Đế đang đứng ngây ngốc nhìn xung quanh Tống Giang lúc này tay đả thoát khỏi bị người thanh niên kia nắm chặt mà chạy về phía Thiên Đế vẻ mặt tươi cười nói:

"Tiêu Tiêu ngươi đến rồi "

Thiên Đế lúc này đang ngước nhìn xung quanh thấy không có ai vẻ mặt ngây ngốc nhìn về phía Tống Giang nghi hoặc hỏi:

"Cô đang gọi ta "

Tống Giang nghe vậy vẻ mặt tươi cười dí sát vào bên má của Thiên Đế nói thầm:

"Lạc đồng học coi như giúp ta một lần này đi,tí nữa ta sẽ trả ơn ngươi sau"

Thiên Đế nghe vậy tức giận, cảm tình hắn ngây ngốc nửa ngày hóa ra mục đích là bị lôi ra làm bia đỡ đạn.

Lúc này Tống Giang đã tách ra Thiên Đế giả vờ làm nũng nói:

"Tiêu Tiêu, ngươi đến muộn nha, làm nhân gia phải đợi ngươi ở đây "

Thiên Đế lúc này tức giận không có chỗ phát tiết, cmn đường đường Thiên Đế giờ lại bị lôi ra làm bia đỡ đạn hỏi xem hắn sao chịu được.

Mà đứng một bên người thanh niên kia nhìn thấy Tống Giang dí sát vào Thiên Đế mặt đã tức giận đến đỏ bừng hùng hùng hổ hổ lao vào uy hiếp nói:

"Ngươi là ai ta mặc kệ, Tống Giang là vị hôn thê của ta,ta mong ngươi tránh xa nàng nếu không ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận sống ở thế giới này "

Mà Tống Giang nghe vậy tức giận khuôn mặt hiện lên vẻ chán ghét quay về phía người thanh niên kia nói:

"Ai bảo ta là vị hôn thê của ngươi,ngươi xem nhà ta Lạc Tiêu đẹp trai hơn ngươi, ngươi tính là cái thá gì "

Người thanh niên kia nghe vậy tức giận quay về phía Thiên Đế chửi nói:

"Ngươi nói hắn,cùng lắm là cái điểu ti mà thôi, ngươi xem ngay cả bộ comple của hắn cũng là hàng vỉa hè "

Thiên Đế lúc này bị Tống Giang lôi ra làm bia đỡ đạn đã tức giận rồi, bây giờ lại bị một người không quen biết sỉ nhục hỏi hắn sao chịu nổi, mà một bên Băng Băng đang tươi cười mặt cũng hiện lên vẻ mặt băng lãnh nhìn về phía người thanh niên.

Mà người thanh niên lúc này vẫn đang say mê sỉ nhục Thiên Đế.

"Ngươi cái nghèo điểu ti sao xứng với Tống Giang, bây giờ ta cho ngươi ngay lập tức biến khỏi tầm mắt của ta nếu không...."

"Oành "

Người thanh niên đang mải mê sỉ nhục Thiên Đế, một đạo sét đánh xuống phía sau lưng hắn, đạo sét này đánh xuống tạo nên một cái hố gần 20 cm mà một bên người vây quanh nhìn thấy đạo sét đánh xuống mặt bắt đầu ngước nhìn lên trời, quỷ dị là trên trời không có một cọng mây đen nào.

"Oành "

Đạo sét thứ 2 lại rơi xuống đúng chỗ đấy, lúc này mọi người vây quanh đã đứng cách xa người thanh niên kia, dù sao chuyện quá quỷ dị sét đánh liền một lúc một chỗ đã thế trời còn không có một cọng mây nào hỏi sao bọn hắn không sợ.

Người thanh niên lúc này sau lưng đã ứa ra mồ hôi lạnh, vẻ mặt mộng bức nhìn về cái hố sau lưng vết sét tạo ra rồi nhìn về phía Thiên Đế.

Lúc này Thiên Đế nhìn thấy vệt sét đánh xuống mặt cũng không khỏi hiện lên vẻ kinh ngạc, hắn kinh ngạc không phải vì sét tự dưng đánh xuống, tương phản là hắn biết người đánh xuống là Thiên Lôi. Nhưng điều ngạc nhiên là sét lại giáng phát xuống một lúc 2 lần mà lại cùng một địa điểm, phải biết là Thiên Lôi chưa bao giờ để sét đánh trúng một địa điểm (do mắt kém) giờ lại đánh xuống ngay trước mặt hắn.

Thiên Đế thì ngạc nhiên nhưng mọi người vây xem cũng không có khá hơn người thanh niên gì mà đều là một vẻ mặt mộng bức.

Lúc này trong một đám mới có người khẽ kêu lên nói:

"Cái này.... Không phải người ta kêu sét không đánh một lúc hai chỗ sao"

Nghe người thanh niên kia nói vậy mọi người vây xem mới bừng tỉnh nghị luận nói:

"Ta thấy trời đâu có đám mây,sao tự dưng sét đánh xuống "

"Ta nghe đài báo là hôm nay trời không mưa mà, từ giờ ta không nghe lời đài báo nữa "

........

"Xẹt"

Lại một đạo sét nữa bổ xuống, lúc này người thanh niên kia mới trong mộng bức tỉnh lại nhảy qua một chỗ tránh.

"Oanh"

Sét lần này không đánh ở chỗ cũ nữa mà đã đánh xuống chỗ cũ mà người thanh niên kia đứng.

Lúc này người thanh niên kia áo sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.

Nhìn thấy người thanh niên bị thiên lôi bổ xuống Thiên Đế cũng không nhịn được cười,mà một bên Băng Băng tay cũng đã không tự chủ được nén cười đến nỗi mặt đỏ bừng.

Người thanh niên lúc này đã chuẩn bị đứng dậy chuẩn bị chạy đi,nói đùa sét đánh liền một lúc 3 lần hỏi hắn sao có can đảm đứng đây nữa.

Nhìn thấy người đàn ông chuẩn bị đi Thiên Đế nén cười giữ lại nói:

"Ôi này, ngươi chạy đi đâu vị hôn phu của ngươi vẫn còn ở đây này "

Người thanh niên kia nghe vậy khoác khoác tay lắc đầu nói:

"Không.... Không cần do ta nhận nhầm người"

Nói xong hắn vội vàng chạy đi, giờ cho hắn 100 lá gan cũng chẳng dám ở đây nữa rồi, giờ hắn chỉ muốn chạy về nhà trốn.

Thấy người thanh niên kia chạy Thiên Đế trào phúng nói:

"Này, sau này ra đường nhớ cẩn thận người ta thường nói trang bức bị sét đánh đấy "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.