Chu Nhược Băng ngó vào đồng hồ hiệu Rolex xem thời gian cũng đã hơn 3 giờ chiều, bây giờ mà có chạy xe lại công ty Diệu Đằng để đặt mua máy móc sản xuất thì giờ tan ca cũng đến không còn kịp rồi, nàng liếc ánh mắt oán trách nhìn hắn bực bội móc điện thoại quây dãy số gọi cho cô thư ký Đỗ thông tri đến công ty Diệu Đằng dời vào sáng mai.
Triều Cát nhặt lại y phục bừa bãi trên sàn nhà mặc vào tươm tất, gọn gàng xong hắn nhìn qua Chu Nhược Băng nghe nàng nói vào điện thoại vài câu phân phó cho cấp dưới xong, Triều Cát nở nụ cười ngọt ngào nhìn Chu Nhược Băng vui vẻ đi tới trước mặt nàng cầm bàn tay của nàng nắm vào miệng ba hoa nói:
“Băng nhi cười vui lên đừng có nhìn anh với khuôn mặt như nước đá vậy!!,.. sáng mai em cứ yên tâm sẽ không có trễ giờ như hôm nay đâu nè!”
Chu Nhược Băng nhìn mặt hắn sao mà dày đến như vậy còn bảo nàng cười nữa, bực tức nàng tính dùng ngón tay nhéo vào hông hắn cho đã tức nhưng cánh tay của Triều Cát nhanh như chóp chụp gọn bàn tay ngọc ngà của Chu Nhược Băng, vô sĩ nói:
“này.. này!, sao không cười mà đòi hành hung nhéo anh à không có được rồi, con gái các em thiệt là không chịu nghe lời gì cả... phải phạt quýnh mông trừng trị nhá cho chừa tội không nghe lời á!”
Triều Cát vừa nói xong ý định bế Chu Nhược Băng ngồi trên đùi sau đó dùng bàn tay vô sĩ đánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-doa-lac-do-thi/2035153/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.