Chương trước
Chương sau
Nam Cung Họa Yến nhìn con đường quen thuộc dẫn tới khu nhà cao cấp phía tây, mỉm cười nhìn Triều Cát lái xe trở về gần 12 giờ rưỡi, vuốt ve tiểu Bạch Nha thân thương, mở cửa xe sau đi xuống nói:

“ngôi nhà trước mắt là nơi chủ nhân mi ở đó Bạch Nha và cũng là nhà của tiểu Bạch Nha, mi ở đó!!”

Triều Cát quan sát tiểu Bạch Nha từ trong người Nam Cung Họa Yến nhảy xuống mắt lanh lợi nhìn căn nhà xong, nó dùng linh trí nhìn Triều Cát kêu tiếng ô.. ô.. đuôi vẩy lên kích động, Triều Cát cười ngồi xuống vỗ trên đầu tiểu Bạch Nha:

“Bạch Nha!!, có phải muốn ta mau mở cửa để mi chạy vào xem bên trong như thế nào à!!?”

Tiểu Bạch Nha nghe xong lời hắn hỏi, linh trí phản ứng nhanh lẹ nó dùng lưỡi liếm mặt của Triều Cát mừng rỡ kêu lên tiếng ô.. ô.. ý tứ rõ ràng biểu hiện ý nó muốn hắn mau mở cửa cho nó vào xem căn nhà.

Nam Cung Họa Yến lúc ngồi trong xe đã thấy tiểu hồ ly này có trí khôn, bây giờ chứng kiến cảnh trước mắt có chút ngơ ngác, hắn mở cửa chính dẫn tiểu Bạch Nha vào trong nhà, nàng vội tìm tờ giấy và một cây viết sau đó ghi vào con số 0 đến con số 9 đem lại cho tiểu Bạch Nha xem, nàng hỏi:

“Bạch Nha!! Trong tờ giấy này số nào là số 8?? Bạch Nha ngoan dùng chân của mi chỉ đáp án đúng thì chủ nhân mi có thưởng đó nha!!”

Tiểu Bạch Nha kêu lên tiếng ô.. ô.. nhìn Triều Cát cười gật đầu, sau đó nó nhìn tờ giấy vài giây sau nó dùng cánh tay bé bỏng nhỏ xíu chỉ đúng con số 8 kêu lên tiếng ô.. ô.., đắc ý nhìn Nam Cung Họa Yến làm nàng kinh hãi, hỏi tiếp:

“số nào là số bé nhất và số nào là số lớn nhất??!”

Tiểu Bạch Nha lại nhìn vào tờ giấy, mắt đảo một vòng dùng cánh tay chỉ lần thứ nhất là con số 0 kêu lên ô..ô.., tiếp tục chỉ lần thứ hai là con số 9 nó nhìn nàng đắc ý tiếp tục kêu lên ô..ô.

Triều Cát nhìn màn trình diễn của tiểu Bạch Nha có chút ngạc nhiên về trí khôn của con tiểu hồ ly dễ thương này, hắn trầm tư nhìn nó tay chống cằm suy nghĩ sau đó cầm tờ giấy ghi vào đó bốn cái đáp án, nhìn tiểu Bạch Nha hỏi:

“Bạch Nha!, 15 cộng 26 trừ 18 là bao nhiêu?, ta có ghi bốn cái đáp án mi xem cái nào là đúng nhỉ!!?”

Tiểu Bạch Nha nhìn vào bốn cái đáp án, nó dùng linh trí nhanh nhẹn đưa cánh tay bé xíu đầy lông trắng chỉ lên số 23, ngước mắt nhìn Triều Cát dùng thanh âm quen thuộc kêu ô..ô.. nói đây là đáp án của phép toán hắn hỏi nó, Triều Cát cười ha hả như đào được vàng ở dưới lòng đất lấy ra một viên đan dược màu xanh lục nhạt đút vào mồm tiểu Bach Nha nuốt vào bụng tiêu hóa sạch sẽ, vài giây sau nó nhìn lên Triều Cát vẫy đuôi kích động kêu lên ô..ô.. thể hiện ý tứ cảm tạ hắn cho nó ăn đan dược loại thượng đẳng.


Nam Cung Họa Yến hồi tỉnh nghe tiếng kêu của tiểu Bạch Nha sau khi ăn đan dược, nàng nhìn nó suy tư xem trí khôn của tiểu Bạch Nha đến mức nào??, nàng cầm tờ giấy ghi bốn cái đáp án cho nó nhìn, tăng độ khó lên hỏi:

“78 nhân 23 chia 6 cộng 118 trừ 45 nhân 54 là bao nhiêu Bạch Nha??”

Trên lầu có tiếng mở cửa phòng, người đi xuống chính là Lâm Uyên Uyên vừa ngủ trưa thức dậy, nàng nghe tiếng của Nam Cung Họa Yến vang phía dưới hỏi một phép tính quá đơn giản, cảm thấy kỳ quái Lâm Uyên Uyên tò mò đi xuống thì nàng nhìn thấy con tiểu hồ ly mắt ngó vào tờ giấy xem đáp án, còn Nam Cung Họa Yến cầm điện thoại lên ghi hình con tiểu hồ ly đưa cánh tay chỉ vào con số âm 2013, vẻ đắc ý vô cùng nhìn Họa Yến kêu lên tiếng ô.. ô..

Lâm Uyên Uyên kinh ngạc nhìn con tiểu hồ ly như nhìn con linh vật xuất thế, phép tính này đối với loài người thì không có gì khó khăn cả nhưng đối với một động vật có chỉ số iq cao đứng thứ hai sau loài người là loài linh trưởng chưa chắc đã tính được phép toán có mức độ khó như vậy, càng nhìn nó càng không tin nổi con tiểu hồ ly này có nhận thức tương đương với một đứa bé khoảng mười tuổi.

Trong nhóm chat, Nam Cung Họa Yến ghi hình đoạn video của tiểu Bạch Nha chỉ đáp án đúng sau câu hỏi về phép toán của của nàng cho tỷ muội xem, Thượng Quan Thục Nữ và Chu Nhược Băng xem xong đều ngơ ra như kẻ ngốc, Chu Nhược Băng viết tin nhắn:

“, chị thích Bạch Nha.. Chị yêu Bạch Nha.. Bạch Nha là của chị!!”

Thượng Quan Thục Nữ viết tin nhắn: “không được chiếm Bạch Nha của tui á!, ”

Nam Cung Họa Yến đọc xong tin nhắn của hai người kia, mỉm cười viết:

“hôm nay, Bạch Nha là của em nhoazzz!! ”

Chu Nhược Băng và Thượng Quan Thục Nữ cùng nhau gửi cái icon hừ lạnh, tiếp đến là một cái dòng tin nhắn của Liễu Quỳnh Trang viết hỏi về con tiểu hồ ly thì Thượng Quan Thục Nữ viết tin kể lại tóm tắt con tiểu hồ ly này là thú cưng của Triều Cát mới nuôi gửi vào nhóm chát cho Liễu Quỳnh Trang đọc, một phút sau Liễu Quỳnh Trang viết tin nhắn:

“Bạch Nha là của chung nha mọi người nên các chị đừng có giành quyền độc chiếm nè!, nam nhân kia không thích điều này á”

Triều Cát cầm điện thoại truy cập vào nhóm chat, hắn đọc tin nhắn của Liễu Quỳnh Trang rồi viết một tin:

“Quỳnh Trang là hiểu lòng anh nhất, hai em đừng vì tiểu Bạch Nha mà như vậy anh sẽ rất đau lòng!! ”

Hai nàng đọc xong tin nhắn, mỉm cười ngoan ngoãn cùng gửi một tin ngắn gon nhưng đầy tình cảm:

“dạ! Chồng yêu”

... “dạ! Anh xã yêu”

Triều Cát đọc hai tin nhắn ở trên vui vẻ tắt điện thoại, xoay mặt đã trông thấy Lâm Uyên Uyên mặc cái áo ngủ màu hồng kiểu con nít nhìn rất dễ thương đang dùng cặp mắt hai mí đẹp xinh ngắm tiểu Bạch Nha, hắn mỉm cười trêu ghẹo:

“Vợ yêu!, hai ngày không gặp vợ ..chồng nhớ không chịu nổi luôn, ngoan ngước mặt lên để chồng hôn cái cho đã ghiền nào!! Haha”

Lâm Uyên Uyên dùng cái mặt lạnh lùng liếc nhìn hắn nhu tình đầy u oán nhưng trong nội tâm thì nở hoa thèm khát nụ hôn của Triều Cát kinh khủng, nàng quay mặt đi cố ý lảng tránh để không bị hắn phát hiện hai gò má của nàng ửng đỏ, miệng Lâm Uyên Uyên nhóe lên nụ cười mỉm khoái hoạt.

Tình sử vạn năm của hắn đủ để thấy rõ Lâm Uyên Uyên cố tình lảng tránh đi ánh mắt nhu tình của nàng dành cho nam nhân có vị trí rất quan trọng trong trái tim của mỹ nữ. Triều Cát trầm tư vài giây nghĩ lúc này không hạ thủ tình thú với nàng thì đợi đến bao giờ, hạ quyết tâm hắn cười tà dị chuyển động hai cánh tay cơ bắp tràn đầy nam tính giang rộng ra nhào tới ôm đằng sau lưng Lâm Uyên Uyên. Nàng bối rối chưa phản ứng kịp sau vài giây tâm trí đã dần ổn định, Lâm Uyên Uyên dùng sức lực mạnh nhất cố vùng vẫy thoát khỏi cái ôm của hắn nhưng đã quá muộn màng, vô lực nghe hắn nỉ non khẽ nói vào tai lời mùi mẫn như dùng mũi tên bắn trúng trái tim đang đập loạn xạ không đúng tiết tấu thường ngày:

“vợ yêu! Xoay mặt đi như vậy có phải cố ý lảng tránh không cho chồng thấy nụ cười nở trên môi của vợ đúng không!!?”

Lâm Uyên Uyên như sét đánh bên tai bị hắn vạch trần ra hết trơn, nàng như con nai đi lạc giữa bầy sói đen cố sức chạy trốn khỏi chúng nhưng lại không thoát khỏi ánh mắt của một con sói trắng ma mị luôn dõi theo con nai bị lạc lõng cô đơn này, Lâm Uyên Uyên cố sức nói lời thì thào giãy dụa:

“tôi.. tôi cố ý lảng tránh anh hồi nào chứ hả.!!!.. Anh và tôi.. chỉ là.. vợ chồng giả.. trong hợp đồng.. có điều khoản ghi rõ... anh không được.. xưng hô như vậy và không được tùy tiện.. ôm tôi như thế này là vi phạm hợp đồng,.. anh phải chịu trách nhiệm bồi thường cho tôi.. nếu anh còn cố cường bạo tôi.. tôi sẽ thưa anh ra tòa!!”

Triều Cát càng dùng thêm lực không cho Lâm Uyên Uyên cơ hội thoát khỏi hắn, miệng hắn nói như lời ong mật ngọt ngào phối hợp với cái lưỡi liếm trên vành tai nàng kích thích cho Lâm Uyên Uyên tăng thêm cơn động tình:

“chồng nhớ như in đêm hôm đó, vợ chủ động ngồi trên người chồng la nhiều lắm, còn có nụ hôn của vợ điên cuồng tới tấp... trên thì dùng môi tấn công miệng chồng, đặc biệt là ở dưới của vợ thì dùng cái hang chật chội kia nuốt chửng cột trụ của chồng yêu thương say đắm vào ra không thương tiếc gì cả, bộ vợ quên hết không còn nhớ gì sao hử!!?.. Hồi nãy vợ có phải là ý muốn được chồng cường bạo hay không!!?.., nếu vậy để chồng bạo xong sẽ có trách nhiệm với vợ yêu, sau này chồng sẽ nuôi vợ suốt đời luôn nhé!!”

Nam Cung Họa Yến nghe lời hắn vô sỉ như vậy, nàng phì cười nhìn hắn nháy mắt ra hiệu, mặt phượng nhìn tư thế của Lâm Uyên Uyên đều bị hắn khóa chặt, Nam Cung Họa Yến cười khoái trá, đứng lên đi tới đứng đối diện với Lâm Uyên Uyên, tay nàng dùng các đầu ngón tay cởi nhẹ nhàng từng cúc áo của Lâm Uyên đang mặc, nói:

“Uyên muội muội, tỷ tỷ thấy mặt muội đỏ gất thế kia còn giả vờ thêm cho khổ, dù gì muội cũng là nữ nhân của chồng yêu để hắn cường bạo muội cũng đâu có gì ghê tởm cả, chuyện nam nữ ân ái chút nữa muội sẽ rất thích đến nghiện luôn ý, chút nữa tỷ tỷ sẽ hướng dẫn muội muội phục vụ chồng yêu từ a đến z luôn!”

Nam Cung Họa Yến vừa nói vừa cởi hết cúc áo đến tụt cả quần ngủ ra, nhìn cái áo chíp có in hình con gấu và cái quần chíp hình con nai, nàng nhịn cười không nổi cười ha hả, trêu làm Lâm Uyên Uyên ngượng ngùng mặt đỏ như trái dâu:

“Uyên muội muội, sao mặt nội y như thế này chứ hả??!!, ài.. chút chiều tỷ tỷ lái xe chở muội muội đi shopping mua nhiều nội y gợi cảm hơn chứ mặc kiểu này trông như con nít vậy, mắc cỡ quá lớn như vầy rồi còn mặc loại thế này a!!”

Nam Cung Họa Yến lột sạch sẽ quần áo và nội y của Lâm Uyên Uyên vứt thẳng xuống nền nhà, nàng cười hì hì đưa môi hôn vào môi Lâm Uyên Uyên, tay nàng xoa nắn bóp nhẹ lên đôi gò bồng đào săn chắc, kích cỡ của nó bằng với đôi gò bồng đào của nàng. Nam Cung Họa Yến di chuyển lưỡi xuống ngậm trọn hai nhũ hoa trên ngọn đồi mộng mị, nàng ngồi chồm hổm phối hợp với ngón tay bắt trước hắn chui vào bên trong hang động của Lâm Uyên Uyên ngoáy lên trên thành hang động làm Lâm Uyên Uyên rên rỉ khóai lạc, không đợi lâu bên trong của Lâm Uyên Uyên từ sâu trong âm cung co giật liên hồi, Triều Cát cười hì hì thả lỏng bàn tay cho thân hình của Lâm Uyên Uyên chuyển động qua lại, hơi thở của nàng đứt quãng vài giây sau rên rỉ một tiếng dài đạt cao trào phun đầy nước dâm nhiễu xuống nền nhà cô động thành một vũng nước nhỏ.

Triều Cát nhìn nàng lên đỉnh đợt đầu, hắn nhìn vào hang động đỏ hồng của Lâm Uyên Uyên liếm môi, hắn nháy mắt kẻ đồng lõa đang ngồi phía dưới nhìn hắn mỉm cười chủ động đứng lên cho hắn ngồi xuống, đưa mặt vào khe động dùng lưỡi liếm hạt đậu nhỏ trên cánh hoa, rồi hắn đưa lưỡi vào bên trong khe suối ngoáy đều xung quanh thành hang động, đầu lưỡi của hắn liếm thành hình chữ C lên trên thành hang khiến âm thanh rên rỉ của Lâm Uyên Uyên kêu to hơn, sâu thẳm bên trong âm cung cứ tuôn ra nước dâm ướt hết cả lưỡi của hắn.

Nam Cung Họa Yến cười dâm nhìn cảnh tượng này biết Lâm Uyên Uyên đang trong cơn phê tình, nàng nhìn đũng quần hắn nhô cao thành túp lều, mỉm cười nàng cởi bỏ cái áo đầm màu đen phối với họa tiết màu trắng đơn giản đang mặc cởi ra vứt trên nền nhà, tiếp đến Nam Cung Họa Yến dùng cánh tay ngọc ngà thon thả nắm dây thắt lưng của hắn tháo ra, sau đó cởi cúc quần và khuy khóa xuống, nàng nhìn quần chíp nhô lên nở nụ cười dâm giúp hắn tháo nhanh quần chíp vứt sang một bên cùng cái quần tây.

Nam Cung Họa Yến nhìn cột trụ hắn cương cứng khiêu khích, nàng đưa tay vuốt ve lên xuống cột trụ vài nhịp, nàng nằm xuống dưới háng hắn đưa lưỡi liếm đầu khấc tới đáy trụ liếm tiếp xuống dưới hai hòn nhãn của hắn đánh qua đánh lại phối hợp với bàn tay vuốt ve lên xuống thân cột trụ nhanh đều, nàng dùng lưỡi liếm thân cột trở lại đầu khấc rồi há mồm to ra ngậm vào mút tới tận đáy trụ hóp hẳn hai gò má vào cột trụ lên xuống liên tục, mắt nàng nhìn hắn đang dùng lưỡi liếm ở bên trong hang động của Lâm Uyên Uyên nhiễu nước dâm dính trên tóc nàng. Vài phút sau nàng di chuyển thân người đứng dậy theo chuyển động đứng lên của hắn, miệng vẫn ngậm cột trụ hắn mút vào hóp má nhả ra rồi lại nuốt cột trụ mạnh vào mút nhanh liên tục không ngừng nghỉ.

Triều Cát ngước mắt nhìn Lâm Uyên Uyên mắt nhắm trong khi miệng thì rên khoái lạc trong cơn sướng, hắn đưa lưỡi tách khỏi hang động đứng lên hôn vào đôi môi của nàng, lưỡi thì khiêu khích vào trong lưỡi Lâm Uyên Uyên, nhìn nàng đã không còn giãy dụa mà càng ngày càng phối hợp với nụ hôn ma mị của hắn hơn, tới lúc đem cột trụ to thẳng của hắn khai phá cánh hoa đỏ hồng ẩm ướt trơn trượt của nàng, Triều Cát liếc nhìn xuống dưới háng thì được Nam Cung Họa Yến vẫn miệt mài dùng miệng nàng mút cột trụ say mê, cười hắc hắc nói nhỏ vào tai Lâm Uyên Uyên:

“đến lúc chồng làm vợ sướng khoái lạc rồi, haha!”

Nam Cung Họa Yến nghe lời hắn thì thầm vào tai của Lâm Uyên Uyên, nàng nhìn Lâm Uyên Uyên e thẹn gò má đỏ ửng lên, nàng chủ động nhả cột trụ ra đứng lên nhìn hắn bế Lâm Uyên Uyên nhẹ nhàng đặt xuống ghế sopha. Nàng nhìn bàn tay của hắn cầm gọn cột trụ tiến vào hang động sâu từ đầu khấc hắn đẩy nhẹ nhàng vào hẳn bên trong hang động chỉ nhìn thấy đáy trụ, sau đó hắn nhịp nhàng dùng lực hông đẩy nhanh dần chui ra chui vào liên tiếp không ngừng nghỉ, tiếng va chạm vào háng Lâm Uyên Uyên nghe bành bạch hòa với tiếng rên rỉ từ miệng nàng trào ra để giải tỏa cơn sướng cứ liên tục đi vào trong đầu của Lâm Uyên Uyên không có cách nào ngăn cản được, tay hắn thì phối hợp với hông điên cuồng nhào nặn đôi gò bồng đào to tròn săn chắc đầy tính đàn hồi làm Lâm Uyên Uyên như lạc vào chốn bồng lai, khoái lạc sung sướng nước dâm từ trong hang động cứ ứ ra nhiều hơn chảy xuống thành dòng nước động lại ở trên nệm. Bên trong thân xử nữ hôm trước được hắn khai phá vẫn còn chật chội vô cùng, nắng hạn lâu ngày gặp mưa bão hang động của Lâm Uyên Uyên càng thương yêu cột trụ của hắn, càng ngày càng bóp chặt cột trụ cùng phối hợp với lực đẩy vào và chui ra của cột trụ hắn trơn tru hơn.

Tiểu Bạch Nha nhìn lên gương mặt Triều Cát nhắm nghiền tận hưởng khoái lạc, trong khi ở phía dưới của hắn thì cử động ra vào bên trong nữ nhân tới tấp đồng thời nó nghe được thanh âm rên rỉ của nữ nhân này trong cơn khoái lạc cao trào lên đỉnh, tiểu Bạch Nha kêu lên ô..ô.. nhìn chủ nhân của nó vẫn chưa chịu xuất binh tiếp tục chinh phạt nữ nhân này thêm nửa tiếng thì nó chứng kiến nữ nhân này lại đạt cao trào lần nữa, rên rỉ:

“chồng... ơi!!... ah... vợ…ah.. sướng…. Ah… ahzz..!!”

Nam Cung Họa Yến nhìn màng lên đỉnh lần hai của Lâm Uyên Uyên đang ở chốn cực lạc hồn chưa về thân xác, nàng cười ma mị nói nhỏ vào tai của Triều Cát gì đó mà miệng hắn nở nụ cười khoái trá, hắn cho cột trụ đang ở trong hang động ẩm ướt chui hẳn ra làm Lâm Uyên Uyên mở mắt nhìn cột trụ của hắn đầy tiếc nuối, Nam Cung Họa Yến thấy vẻ mặt của Lâm Uyên Uyên liếc nhìn hắn đầy tình ý thâm sâu, nàng nhẹ nhàng ngồi cạnh bên vui vẻ nắm tay của Lâm Uyên Uyên, cười trêu:

“Uyên muội muội, cảm giác được chồng yêu thương thế nào?!!.., có phải sướng như ở chốn bồng lai tiên cảnh phải không!!!?... tỷ tỷ chứng kiến cảnh muội muội lên cao trào hai lần đều rất dữ dội, muội nhìn xem nệm đã thẩm thấu nước dâm vẫn còn ướt ở trên nệm nè!”

Lâm Uyên Uyên vô thức thẹn thùng mặt nàng đỏ ửng hai gò má nhìn rất dễ thương, nàng như con nai cúi đầu nói lí nhí như muỗi kiêu:

“tại cái tên nam nhân kia làm em chảy nước đó chứ có phải lỗi do em đâu mà chị lại mắng em như vầy!!”

Nam Cung Họa Yến phì cười nhìn thẳng vào mắt Lâm Uyên Uyên vẫn cố ý không chịu thừa nhận mình có quan hệ chăn gối với Triều Cát, nàng ừm một tiếng to lấy giọng hăm dọa nói:

“Uyên Uyên!, có muốn sướng như lúc nãy không!!... hay là từ chối không thừa nhận chuyện này nói cho tỷ một lời đi để mai sau tỷ cấm hắn không đụng vào muội nữa!!”

Lâm Uyên Uyên trầm tư nhìn nam nhân đứng trước mắt nàng, ánh mắt không thể nào rời khỏi cây cột to thẳng của hắn như có ma lực thu hút tính tò mò của nàng, Lâm Uyên Uyên mặt thêm ửng hồng nói khẽ thanh âm nhỏ tới mức như thể đủ để Nam Cung Họa Yến ngồi cạnh nàng nghe được nhưng tiếng nói của Lâm Uyên Uyên dù nhỏ tới mức nào vẫn đi vào lỗ tai của Triều Cát, nàng nói:

“em muốn hắn phải có trách nhiệm làm em sướng, nếu không.. em sẽ oán hận hắn trọn đời nguyền rủa hắn ngàn kiếp không có cái qq á!!”

Nam Cung Họa Yến và Triều Cát nghe câu này xong cũng bật cười ha hả không thể tin nổi vẻ ngoài trong sáng đáng yêu như thiếu nữ mới lớn của Lâm Uyên Uyên lại có nội tâm là một dâm nữ như thế này rất hợp ý của hắn, dễ dàng đào tạo thành cực phẩm dâm nữ trong truyền thuyết a!! :v
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.