Thang máy chạy xuống tầng lầu số 20, cửa mở ra đi vào là một đôi nam nữ, nam tuổi tác gần 50 tuổi đang cầm nhiều túi đựng đồ dùng của nữ nhân xinh đẹp trẻ trung chừng 22 tuổi, gã ngước nhìn qua hai nữ nhân đi bên cạnh Triều Cát đều có sắc đẹp như hoa như ngọc, ngây ngốc một lát gã nhìn nữ nhân đứng bên phải Triều Cát có khuôn mặt đẹp nghiên nước nghiên thành, toát lên vẻ kiêu sa, quý phái chính là Chu Nhược Băng khiến gã động tâm cười nói:
“tôi là Vũ Nhân Đức Hoành, tổng giám đốc công ty Vũ Nhân không biết tiểu thư xinh đẹp này tên gì có thể cho tôi biết tên không?”
Nữ nhân 22 tuổi nghe Vũ Nhân Đức Hoành buông lời hỏi thăm Chu Nhược Băng mặt nhăn nheo khó chịu nhìn qua Chu Nhược Băng nói bóng gió: “đúng là Đắc Kỷ chỉ có dung mạo đẹp đi dụ dỗ nam nhân, ta khinh!”
Nam Cung Họa Yến nghe nữ nhân này ám chỉ Chu Nhược Băng là Đắc Kỷ phì cười nhìn đóng túi đồ mà tên Vũ Nhân Đức Hoành này đang cầm trên tay, liếc nhìn thử xem bên trong đựng toàn quần áo hàng hiệu của nữ nhân, bĩu môi mắng:
“đẹp không bằng người ta thì sân si, còn bản thân tìm nam nhân tóc hai màu đi bòn rút tiền mua quần áo, ai là Đắc Kỷ tự suy nghĩ đi nha!”
Triều Cát cười mỉm, nháy mắt ý tứ khen Nam Cung Họa Yến đối đáp trả lễ rất hay, Chu Nhược Băng từ nãi giờ chưa lên tiếng nghe lời nói của Nam Cung Họa Yến thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-doa-lac-do-thi/2035139/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.