Chương trước
Chương sau
Thang máy chạy xuống tầng lầu số 20, cửa mở ra đi vào là một đôi nam nữ, nam tuổi tác gần 50 tuổi đang cầm nhiều túi đựng đồ dùng của nữ nhân xinh đẹp trẻ trung chừng 22 tuổi, gã ngước nhìn qua hai nữ nhân đi bên cạnh Triều Cát đều có sắc đẹp như hoa như ngọc, ngây ngốc một lát gã nhìn nữ nhân đứng bên phải Triều Cát có khuôn mặt đẹp nghiên nước nghiên thành, toát lên vẻ kiêu sa, quý phái chính là Chu Nhược Băng khiến gã động tâm cười nói:

“tôi là Vũ Nhân Đức Hoành, tổng giám đốc công ty Vũ Nhân không biết tiểu thư xinh đẹp này tên gì có thể cho tôi biết tên không?”

Nữ nhân 22 tuổi nghe Vũ Nhân Đức Hoành buông lời hỏi thăm Chu Nhược Băng mặt nhăn nheo khó chịu nhìn qua Chu Nhược Băng nói bóng gió: “đúng là Đắc Kỷ chỉ có dung mạo đẹp đi dụ dỗ nam nhân, ta khinh!”

Nam Cung Họa Yến nghe nữ nhân này ám chỉ Chu Nhược Băng là Đắc Kỷ phì cười nhìn đóng túi đồ mà tên Vũ Nhân Đức Hoành này đang cầm trên tay, liếc nhìn thử xem bên trong đựng toàn quần áo hàng hiệu của nữ nhân, bĩu môi mắng:

“đẹp không bằng người ta thì sân si, còn bản thân tìm nam nhân tóc hai màu đi bòn rút tiền mua quần áo, ai là Đắc Kỷ tự suy nghĩ đi nha!”

Triều Cát cười mỉm, nháy mắt ý tứ khen Nam Cung Họa Yến đối đáp trả lễ rất hay, Chu Nhược Băng từ nãi giờ chưa lên tiếng nghe lời nói của Nam Cung Họa Yến thì vui vẻ mỉm cười nhìn tên nam nhân tóc hai màu còn ham hố tán gái, nàng nói:

“tôi không cần thiết phải nói tên cho quý ông biết, còn vị tiểu mỹ nhân này là tình nhân của quý ông đây thật là diễm phúc quá đấy, Vũ Nhân tiên sinh thật là phong lưu a!”

Chu Nhược Băng dứt khoát không cho gã biết tên nàng, Vũ Nhân Đức Hoành cũng không tỏ ra khó chịu nữ nhân như vậy gã mới có hứng thú tán tỉnh, sau đó sẽ hành hạ loại người này nhưng gã không hề biết sẽ không bao giờ có ngày đó.

Vũ Nhân Đức Hoành nhìn qua nữ nhân 22 tuổi mặt mũi bị hai nàng vũ nhục rất khó coi, nữ nhân này gã mới tán tĩnh ngày hôm kia chưa được lên giường lần nào nên gã đang chờ thời cơ, giọng điệu nịnh nọt:

“em yêu! Ngoan nào xuống tầng lầu 5 dùng cơm nè ở đây ăn rất ngon, đừng tức giận loại nữ nhân cả cái tên chẳng cho người ta hay, đẹp được gì chứ cũng chỉ là đàn bà ở trên giường rên la a!”

Chu Nhược Băng mắt băng lạnh nhìn Vũ Nhân Đức Hoành, nàng cười mỉa mai nói: “Vũ Nhân tiên sinh, chúc ông một đêm cuối cùng tiểu mỹ nhân xinh đẹp này vui vẻ nhé!”

Vũ Nhân Đức Hoành linh cảm trong lời nói của Chu Nhược Băng có ý tứ làm gã bất an, nhưng không biết là thứ gì làm gã lo lắng đến thế, gã dự tính quay qua hỏi Chu Nhược Băng thì thang may tự động mở ra ở tầng năm. Nữ nhân 22 tuổi nhìn mặt hai nàng khó ưa, hừ một tiếng cầm tay Vũ Nhân Đức Hoành vội vàng đi ra thang máy.

Triều Cát và hai nàng xuống hầm để xe lái chiếc BMW chạy đến tập đoàn Chu Thăng, đứng trong thang máy đi lên tầng 78 là nơi Chu Nhược Băng sẽ họp về việc thu mua sản nghiệp của Vũ Nhân gia, hắn cầm điện thoại lên gọi số của Thượng Quan Thục Nữ hỏi nàng đã thông báo tội danh của Vũ Nhân Đức Hòa về thân gia chưa?, Thượng Quan Thục Nữ nói đúng quy trình phải 24 giờ sau mới báo cho thân nhân, Triều Cát cười ha hả nhìn Chu Nhược Băng nháy mắt nói vào điện thoại:

“em yêu, giúp anh một chuyện đúng 5 giờ chiều em cho cấp dưới thông báo Vũ Nhân Đức Hòa bị bắt về tội cưỡng hiếp nữ chủ tịch tập đoàn Chu Thăng nhé!”

Thượng Quan Thục Nữ trả lời sẽ làm theo lời hắn, Chu Nhược Băng nhìn tay hắn nhấn phím tắt cuộc gọi thì nàng mỉm cười vui vẻ nói: “anh xã! Chiêu liên hoàn cước như vậy em sẽ phối hợp với anh, lần này cho tên Vũ Nhân Đức Hoành một đòn chí mạng haha!”

Thang máy chạy lên tầng lầu 78, ba người bước ra nhìn đồng hồ còn 5 phút nữa là tới giờ họp, nhìn tầng này được bố trí rất nhiều căn phòng dùng để họp, Chu Nhược Băng đi tới căn phòng số 9 là nơi dành riêng cho chủ tịch Chu họp. Chu Nhược Băng nhìn thư ký Đỗ đi tới, nàng nắm tay hắn và Nam Cung Hoa Yến vào phòng kế bên là phòng số 8, nói thư ký Đỗ pha hai tách trà đem vào, mỉm cười nói:

“anh xã! Ở đây ngồi uống trà với Họa Yến, em qua kia họp nha!”

Triều Cát và Nam Cung Họa Yến nâng tách trà húp vào khen trà thơm, vị rất ngọt cười vui vẻ nhìn thư ký Đỗ đi cùng Chu Nhược Băng qua phòng kế bên họp, Nam Cung Họa Yến cười nói:

“chồng ơi!, mặc dù biết nội dung bên kia họp để thu mua sản nghiệp của công ty Vũ Nhân, nhưng lại không được nghe chi tiết cụ thể thật là tò mò quá!”

Triều Cát vận linh lực nghe nội dung bên kia đang họp, mặc kệ căn phòng bên được cách âm của nội dung buổi họp vẫn cứ truyền vào tai hắn, cầm tách trà đưa lên miệng uống tiếp một ngụm trà. Triều Cát cười bảo nàng đứng lên, nàng làm theo bắt chợt hắn dùng động tác ôm nàng ngồi xuống ghế bờ mông căng tròn của nàng ngồi ở trên đùi hắn, Triều Cát tinh quái cầm tay nàng truyền vào linh lực làm lỗ tai Nam Cung Họa Yến nghe rất rõ căn phòng số 9 kế bên đang nói những nội dung gì, nàng nhìn hắn cười hì hì nói:

“chồng yêu ghê nha! Chị Nhược Băng mà biết chồng có chiêu nghe lén này thế nào cũng tức điên nè haha!”

Triều Cát dùng lực buông bàn tay ra quýnh nhẹ vào mông nàng, rồi dùng miệng hôn lên môi Nam Cung Họa Yến hiểu ý tứ bịt miệng nàng lại, buông môi hắn ra nàng cười dâm đưa sát tai hắn nói: “muốn vợ không nhiều chuyện thì chồng phải ngoan cho vợ uống nước vỡ sẽ...!”

Nam Cung Họa Yến nói xong nàng đứng dậy dùng động tác tay khóa ở miệng lại, Triều Cát cười hắc hắc dùng tay cỡi thắt lưng ra, kéo khuy khóa dây tua xuống, nói: “muốn uống nước là phải mút cho kỹ, sạch sẽ đàng hoàng anh mới cho cưng nước tiên uống nàk! Em yêu haha”

Nam Cung Họa Yến nhìn xuống phía cột trụ hắn vẫn chưa cương cứng nằm trong quần chip, cười dâm ngồi xuống đùng đôi bàn tay ngọc ngà thon dài cởi nốt ra khỏi chân. Nàng dùng tay vuốt vài cái thì cột trụ của hắn đã cương lên, dùng lưỡi liếm trên đầu cột trụ nuốt hóp má tới đáy trụ lại nhã ra mút vào nhanh, lại nhã ra dùng thêm lực đạo ở môi mút thật mạnh cột trụ vào hóp má tới đái trụ rồi nhã buông ra dùng lưỡi chà sát từ trên đầu cột trụ tới đấy cột, Nam Cung Họa Yến dùng một tay phối hợp vuốt lên xuống cột trụ cùng với cái lưỡi đang liếm đánh qua đánh lại đều cả hai bên cầu nhãn, một tay thì nắm tay hắn để nghe căn phòng kế bên họp, mắt nàng ngước lên ngắm vẻ đẹp trai đang nhắm mắt tận hưởng cơn sướng khiến nàng hưng phấn dùng lưỡi chà trở lại đầu cột trụ tăng thêm lực và tốc độ mút hóp má dồn dập tới đáy cột nhanh liên tiếp, làm Triều Cát phải há miệng thở dốc vì cơn sướng, hắn mở mắt cười nói:

“em yêu mới tu luyện nhập môn lúc sáng mà đã vận dụng công pháp mút cột thế này anh đây rất thích! Haha”

Triều Cát nắm tay nàng truyền vào linh lực cho nàng nghe trộm phòng kế bên, đồng thời giúp nàng vận dụng chân khí tu luyện vào buổi sáng mới có được, ai dè Nam Cung Họa Yến vận dụng chân khí tập trung tối đa ở miệng để mút cột trụ hắn, còn phần linh lực của Triều Cát truyền vào đan điền nàng đẩy nó lên hết lỗ tai để nghe trộm, Nam Cung Họa Yến thấy lần đầu tiên hắn phải há hốc miệng vì sướng làm nàng đắc ý dùng thêm chân khí chuyển thành lực đạo mút cột trụ nhanh dần hơn, làm Triều Cát phải phân tán linh lực áp chế không để xuất binh sớm như thế, cười ha hả nói:

“anh là thiên đế là chồng em, là sư phụ hướng dẫn em tu luyện thì em nghĩ chỉ vận dụng chân khí gia tăng lực đạo mút cột làm anh xuất binh là chưa được nha! Haha”

Nam Cung Họa Yến từng bước vận dụng chân khí nhuần nhuyễn thành cơ năng ở miệng mà vẫn không làm cho Triều Cát xuất tinh hoa, mắt phượng liếc yêu hắn, nàng vẫn nhiệt tình mút cột trụ hắn với tốc độ nhanh hơn, mạnh hơn mà vẫn còn khí lực để mút cho hắn chìm trong lạc thú khóai lạc.

Trong căn phòng số 9, Chu Nhược Băng xem kế hoạch dự thảo thu mua sản nghiệp của Vũ Nhân gia được ghi chép rõ số liệu, một nữ nhân sự cao cấp là giám đốc bộ phận tài chính tên Khinh Nai Thoại lo lắng đứng lên nhìn Chu Nhược Băng nói:

“thưa chủ tịch, công ty Vũ Nhân đang có nhiều vốn của nhiều gia tộc lớn, tôi e vụ này rất có nguy cơ làm cổ phiếu CTG của chúng ta mất điểm ở HK Index và nghiêm trọng hơn là thị trường chứng khoán phố Wall đó!!”

Chu Nhược Băng nhìn nữ giám đốc tài chính Khinh Nai Thoại cười bí hiểm nàng nói:

“nữ giám đốc Khinh nói rất đúng trọng tâm, tôi xem số liệu ghi rõ ở công ty Vũ Nhân có hai gia tộc lớn đầu tư vào nhưng nếu hai gia tộc này không đầu tư vào thì sao nhĩ?”

Nữ giám đốc tài chính Khinh Nai Thoại vừa nghe Chu Nhược Băng nói như ngây ra, vẻ mặt từ bất an chuyển sang trạng thái vui mừng, suy nghĩ một chút lại nhíu mày nói:

“nếu như hai gia tộc Đường gia và Nam Cung gia là có vốn đầu tư vào công ty Vũ Nhân là nhiều nhất, đột nhiên ngừng cấp vốn bị truyền đi ngay lúc này thì giá cổ phiếu của Công ty Vũ Nhân sẽ mất điểm rất lớn, khả năng nắm toàn bộ cổ phần thì chưa cao cần phải tính rất kỹ thưa chủ tịch!”

Chu Nhược Băng đứng dậy vỗ tay khen ngợi nữ giám đốc tài chính nói ra đúng điểm này rất hợp lý, cơ hội để công ty Vũ Nhân lật ngược tình thế hoàn toàn có thể xảy ra, Chu Nhược Băng cầm điện thoại trước khi quay số để gọi nàng mỉm cười quỷ dị nhìn Khinh Nai Thoại thoải mái nói một tin tức khiến cho toàn bộ mọi người có mặt ở đây đều khiếp sợ, im lặng như tờ khoảng vài giây rồi la hét, tung hô:

“hoan hô chủ tịch Chu, chủ tịch thần cơ diệu toán, con trai của Vũ Nhân Đức Hòa bị cảnh sát bắt tội cưỡng hiếp nữ nhân thì đây chính là đòn chí mạng khiến cổ phiếu công ty Vũ Nhân 99% sẽ chuyển thành màu đỏ có dấu trừ bên cạnh, haha!”

Chu Nhược Băng làm không khí phòng họp ngày càng sôi động không còn ảm đạm buồn hiu như lúc nãi, nàng mỉm cười quây một dãy số gọi cho trợ lý Mao nói:

“những chuyên viên cao cấp chuyên về thị trường chứng khoán 30 phút nữa tập họp ở tầng 77 cho tôi ngay nhé!”

Một người thanh niên tướng mạo ưa nhìn đang ngồi ở gần cuối hướng phía bên trái trong phòng họp tên Sinh Khảo Chí là trưởng phòng phụ trách truyền thông tập đoàn Chu Thăng được Chu Nhược Băng giao phó đi thông tri báo chí đúng năm giờ chiều thông cáo tên cặn bã Vũ Nhân Đức Hòa bị cảnh sát bắt giam hai tội danh lạm dụng chức quyền mưu đồ cưỡng hiếp nữ nhân bị nữ cục trưởng thành phố bắt tận mắt.

Sau khi phân phó cho cấp dưới những việc cần làm, Chu Nhược Băng ngồi xuống ghế chính tọa suy xét kỹ lại lần nữa nàng nhìn qua thư ký Đỗ nói:

“cô giúp tôi liên lạc chủ tịch tập đoàn Ngọc Hưng nói chủ tịch Chu Thăng gọi có công việc cần thảo luận, 5 phút sau tôi sẽ đích thân nói chuyện qua điện thoại!”

Thư ký Đỗ kinh ngạc những đối tác muốn bàn bạc công việc kinh doanh đều chủ động hẹn Chu Nhược Băng, lần đầu nghe chủ tịch Chu chủ động đi liên hệ như vậy, thư ký Đỗ bỡ ngỡ chưa thích ứng khiến Chu Nhược Băng cau mày khó chịu quát:

“đứng ngơ ra đó làm gì, 5 phút sau tôi chưa nói chuyện với chủ tịch tập đoàn Ngọc Hưng thì ngày may cô ở nhà luôn đi!”

Thư ký Đỗ sợ hãi rung chân vội vã chạy lên tầng làm việc của Chu Nhược Băng chỗ dành riêng cho thư ký tìm số điện thoại của tập đoàn Ngọc Hưng...

Tổng bộ tập đoàn Ngọc Hưng, Nam Cung Thanh Hải đang ngồi uống ngụm trà, thư thái xem màn hình vi tính về tình hình biến động cổ phiếu sắp tới sẽ ảnh hưởng như thế nào tới lợi tức sinh lời của công ty, tiếng chuông điện thoại vang lên là tiếng của nữ thư ký bên ngoài thông tri báo cáo có chủ tịch tập đoàn Chu Thăng liên lạc.

Nam Cung Thanh Hải bất ngờ ngơ ra nghe nói nữ nhân này không bao giờ chủ động thương lượng đối tác qua điện thoại thế mà hôm nay... Vài phút suy tư về Chu Nhược Băng, nữ nhân này tài sắc vẹn toàn giá như con gái lão theo cô ta học hỏi thì tốt biết mấy, lão cười khà khà nghĩ đến việc chính cười thâm ý trả lời nối máy thông tri đến Chu Nhược Băng.

Tổng bộ tập đoàn Chu Thăng, Chu Nhược Băng nghe tiếng điện thoại được thông tri với bên kia là chủ tịch tập đoàn Ngọc Hưng, nàng mỉm cười lễ phép nói:

“thưa chú, đây là lần đầu cháu gọi đến làm phiền chú thật ngại quá! Hi”

Nam Cung Thanh Hải nghe ngôn từ rất lễ phép của chủ tịch Chu làm lão không thấy khoảng cách mà rất thân thiết, nói

“chủ tịch Chu nói chuyện quá khách sáo rồi, cơn gió nào lại khiến chủ tịch Chu lại gọi đến bàn công việc trên điện thoại mà không phải một nơi ở nhà hàng chứ! Haha”

Chu Nhược Băng vừa nghe xong lời nói của lão, nàng thầm nghĩ bố của Nam Cung Họa Yến chắc chắn lúc trẻ cũng là một nam nhân phong lưu thế mà Hoa hạ đều biết lão cưới lão bà lúc trẻ là một đại mỹ nhân có tiếng ở Yến Kinh, khi về già lão bà của lão vẫn còn giữ được nét xuân, nghe đâu ở Yến Kinh nhiều nữ nhân trẻ trung cam chịu làm người tình của lão nhưng bị từ chối, lão chỉ chung thủy với lão bà quả là nam nhân hiếm có không hề bị sa ngã vào sắc đẹp, Chu Nhược Băng thở dài nhìn qua căn phòng số 8 nàng thầm ước nam nhân của nàng được như Nam Cung Thanh Hải thì thật là tốt, có lẽ điều đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu! nam nhân của nàng là một đại hoa tâm, đại phong lưu, đại sắc lang.. nàng nguyền rủa chết hắn trong bể dục.(*)

(*):(trong lúc bé Họa Yến đang bú chym thì main bị hắt xì nhé các đạo hữu, tự hiểu nhé!)

Chu Nhược Băng nói vào điện thoại: “hi! Làm kinh doanh phải nhanh gọn và nắm bắt cơ hội ngay liền đó chú, cháu có đề nghị chú hãy bán hết cổ phần trong công ty Vũ Nhân gia hiện là 20% cho cháu còn cổ phần của vợ chú ở đây vẫn giữ nguyên, cháu sẽ thu mua sạch sẽ 30% cổ phần của Cổ và Kiều gia ở đây, lúc đó cổ đông lớn nhất là cháu sẽ thu mua toàn bộ 30% còn lại của Vũ Nhân Đức Hoành”

Nam Cung Thanh Hải nghe lời đề nghị này của Chu Nhược Băng chưa đủ thuyết phục, lão cười nói: “tôi bán 20% cổ phần cho chủ tịch Chu thì tôi mất hết không còn gì cả, bất lợi quá đấy chuyện làm ăn như vậy chủ tịch Chu cũng nghĩ được nữa cơ, tôi không có ngốc, cúp máy đây nha!”

Chu Nhược Băng cười to đúng là một lão hồ ly chinh chiến thương trường phải có lợi mới chịu nhã mồi ra, nàng tinh quái xuất ra một chiêu thả con tép bắt con tôm nói:

“ây khoan!!, chú chưa nghe cháu nói hết mà đã vội từ chối là hối hận không kịp đâu nha! Hi, cháu mua 20% cổ phần của chú đẩy Vũ Nhân Đức Hoành trắng tay không còn đồng bạc, cháu sẽ có 80% cổ phần chia lại cho chú 35% cổ phần thì thế nào hả chú?, hai tập đoàn lớn cùng sở hữu phát triển công ty của Vũ Nhân gia này không phải rất tiện sao, ài nếu chú muốn hốt công ty này 20% của Đường gia thì sao nhĩ!! Haha”

Nam Cung Thanh Hải nghe xong lời đề nghị của Chu Nhược Băng quá hấp dẫn, lão không động tâm cơ thì đập vào tường chết quách đi, cười ha hả nói:

“đề nghị rất hấp dẫn đấy nhưng tôi lấy cái gì để tin chủ tịch Chu sẽ chia lại cổ phần cho tôi, chỉ là lời nói không đủ thuyết phục nha!”

Chu Nhược Băng cười, nàng nhìn qua phòng bên cạnh thầm nghĩ phải tung ra đòn quyết định buộc lão hồ ly nhã 20% cổ phần cho nàng, nói:

“cháu và Họa Yến con gái cưng chú rất thân thiết như chị em ruột, nếu cháu mất uy tín không chia 35% cổ phần cho chú thì tình cảm chị em của cháu và Họa Yến sẽ vỡ vụn đi mất. Ài! cháu rất thích Họa Yến đó, còn nói rất hâm mô cháu sau này có kinh doanh nhất định đến tìm cháu học hỏi nữa cơ! Cháu cũng tin tưởng chú sẽ không bỏ qua mối làm ăn hai nhà Chu thị và Nam Cung gia cùng có lợi phải không nào?”

Nghe Chu Nhược Băng nói rất thân với Nam Cung Họa Yến con gái lão thì ngơ ngẩn ra không tin lỗ tai có nghe nhầm không, lão cười ha hả không thể tin nổi vận may con gái cưng của lão lại tốt đến như vậy, quen thân với nữ nhân có tài kinh doanh như Chu Nhược Băng còn hơn ngồi ở trường học 10 năm vô ích.

Nam Cung Thanh Hải kiềm chế nụ cười lại, suy tư Chu Nhược Băng tung một đòn quá cao tay buộc lão phải nhả ra 20% cổ phần, lão thầm khen ngợi, tán thưởng nữ nhân này quá đỉnh, cười ha ha đồng ý bán cổ phần cho nữ nhân này. Chu Nhược Băng cười vui vẻ nàng lật quyển sách ghi chép về ngân hàng đang có tài khoản Vũ Nhân gia vay tiền, là ngân hàng Ngọc Hoàng cũng là sản nghiệp của Nam Cung gia, nàng nói:

“trước khi cúp máy, cháu có biết Vũ Nhân gia đang vay tiền ở Ngọc Hoàng bank, không biết chú có thể phong tỏa nguồn vay của công ty này trong ngày hôm nay được không chú!? Nếu được chú giúp cháu xin mời cơm chú ngay tối hôm nay ở nhà hàng Hoàng Gia ở Yến Kinh nhé!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.