Nam Cung Họa Yến xấu hổ, nàng mắng: “tại chồng hết đó, háo sắc vừa thôi bị ả phát hiện rồi nè, hên mà không sao đó!!”.
Triều Cát cười hì hì nói: “cô ấy vào đây làm gì vậy em?”. Nàng liếc mắt nhìn hắn, nói: "cô ta là.. gái bán hoa.. đó chồng!!”.
Triều Cát kinh ngạc, không nghĩ một cô gái xinh đẹp quyến rũ lại đi làm cái nghề mua hương bán phấn, hắn nói:" xinh đẹp như vậy thật đáng tiếc!”
Nam Cung Họa Yến nhìn Triều Cát thở dài tiếc nuối, nàng nức nở: "cô ta là gái bán hoa, bệnh đầy người..nếu chồng qua lại sẽ dễ mắc bệnh truyền nhiễm qua đường giao hoan, sẽ lây qua vợ thì vợ phải làm thế nào!?”.
Nhìn nàng muốn khóc, hắn vội nói: “em yêu, quên chồng em là Thiên đế à!chồng có cốt tiên sẽ không bao giờ mất bệnh của phàm nhân, còn nữa nếu em yêu bị bất kỳ bệnh gì dù ở phàm tục không có thuốc trị nhưng với anh chuyện đó không là gì cả!!".
Triều Cát nói với nàng là có thuốc trị bách bệnh, nàng vui vẻ nói: "có phải công dụng giống viên Dưỡng Thần Dung Nhan Đan hả chồng!!”.
Thấy hắn gật đầu nàng hỏi là viên gì, hắn nói: “tên của viên thuốc này là Trụy Thiên đan, giúp trị bách bệnh của phàm nhân không trị được"
Trên tay hắn xuất hiện lọ thuốc cho nàng ngửi mùi thơm khác với viên đan dược Dưỡng thần Dung Nhan đan hôm qua, Triều Cát nói: "Em yêu! cầm đi có bệnh gì lấy dùng sẽ hết ngay. À nhẫn linh giới của em đang đeo là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thien-de-doa-lac-do-thi/2035098/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.